Hân Nghiên đến công ty nhiều hơn. Cô không biết vì sao mình làm như thế, chắc sự lo lắng và hoảng sợ khiến cô làm những chuyện mất đi lí trí. Cô ngồi ở phòng thu âm, lặng nhìn mọi người tập trung hoàn thành dự án. Đến khi Uyển Đình bước vào thì căn phòng chỉ còn mỗi cô, Vĩ Tịnh và người chỉnh âm.
Vĩ Tịnh cho phép Uyển Đình tham gia nhưng không đồng nghĩa sẽ cho ả biết quá nhiều thứ. Ả xin xỏ được góp công, đổi lại sẽ làm gián điệp bên Tạ gia. Khi biết điều này, cô đã phản đối gay gắt:
“Sao anh lại đưa ra quyết định như thế này được? Nó đi ngược lại với đạo đức nghề nghiệp, cũng không bảo đảm Uyển Đình sẽ thật sự làm như đúng lời cô ta nói.”
Anh ôm cô vào lòng, nhẹ giọng trấn an:
“Không sao đâu, tin tưởng anh. Cô ta chỉ là một phần trong kế hoạch.”
Cô nắm chặt vạt áo anh, thủ thỉ:
“Nhưng như vậy không tốt…”
Anh im lặng vài giây rồi thở dài:
“Hân Nghiên, từ trước đến giờ anh không có nhận mình là người tốt.”
Quả thật chỉ khi có ý tiểu nhân mới nhận ra được những mánh khóe mà tiểu nhân khác muốn sử dụng lên mình. Nếu không ngờ Vĩ Tịnh, có lẽ Hân Nghiên đã không chơi trò đánh tráo bản vẽ và dự án khiến Tạ gia lòi đuôi chuột. Nhưng nữ chính nguyên tác càng lúc càng có cơ hội tiếp cận anh thì cô cảm thấy không còn là chính mình nữa.
“Chị Nghiên, sao chị không ở nhà nghỉ dưỡng. Ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-du-ngot-hau-bao-nam-chinh-hang-ngay/3388836/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.