“Chủ tịch, đây là văn bản ngài cần.”
Thư ký đi vào bên trong, một bên đưa tài liệu, một bên thoáng nghi hoặc nhìn bộ dạng lộn xộn của chủ tịch.
“Hừ… Được…”
Vĩ Tịnh cầm lấy tài liệu, tay hơi run lên nhưng rất nhanh đã bình tĩnh trở lại. Gương mặt hơi ửng hồng vì cơ thể nóng lên. Cúc áo cũng bị mở ra để lộ phần ngực cơ bắp, dường như trên đó còn có dấu đỏ nhỏ dễ khiến người khác phải chú ý.
“Chủ tịch, ngài không sao chứ?” Thư ký quan tâm hỏi han, hiện tại dự án đang trong quá trình căng thẳng nên cũng dễ hiểu nếu anh phát bệnh.
“Tôi… không sao…”
Vĩ Tịnh cắn răng phát ra câu nói ba chữ khó nhọc. Ánh mắt anh hơi liếc xuống gầm bàn, nơi có con mèo nhỏ đang chôn vật nam tính của anh sâu vào khuôn miệng ấm nóng. Chết tiệt, từ khi nào mà cô học được trò trêu chọc này thế?
Vài phút trước, Hân Nghiên đè Vĩ Tịnh xuống ghế, cả cơ thể bốc lên mùi dấm chua muốn hỏi tội.
“Ban nãy anh với cô gái kia nói gì với nhau? Hai người còn nắm tay nữa.”
Vĩ Tịnh nghe thấy thế thì lập tức giơ hai tay đầu hàng, thật tình kể rõ lại toàn bộ sự việc trước vành móng ngựa.
Hân Nghiên biết hết tất cả, nhưng vì muốn trả thù trận ghen tuông vừa rồi của Vĩ Tịnh nên cố gắng giữ vẻ mặt tức giận:
“Trên người anh có mùi của nữ nhân khác, em phải xóa nó đi.”
Hân Nghiên thẳng thừng ngồi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-du-ngot-hau-bao-nam-chinh-hang-ngay/3388832/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.