Tử Kỳ cắn răng, quyết định nấn ná thêm giây phút để khiến Lâm ba Lâm mẹ đổi ý:
“Ngoại trừ Uyển Đình, con sẽ không cưới ai. Nếu ba mẹ không đồng ý, con sẽ rời khỏi Lâm gia.”
“Mày giỏi thì mày đi đi. Tao không có đứa con hở chút là uy hiếp ba mẹ mình.”
Lâm ba gằn giọng, thẳng thừng kêu người đuổi Tử Kỳ ra ngoài. Trước khi rời đi, anh ta không ít lần bảo rằng cả nhà sẽ phải hối hận vì mất đi người nối dõi Lâm gia khiến ai cũng xấu mặt xấu mày.
Lâm ba cố gắng điều chỉnh hơi thở tức giận của mình, sau đó ái ngại nhìn Vĩ Tịnh:
“Xin lỗi đã để con phải thấy cảnh này. Ba bất tài trong việc dạy dỗ con trẻ.”
Vĩ Tịnh lập tức lắc đầu, mong ông không cần phải quá lo lắng:
“Lâm thiếu vẫn còn chút ngông cuồng của tuổi trẻ, sau này sẽ tự khắc trưởng thành khi ra đời. Với lại hiện tại chẳng phải ba có người con gái thông minh tài giỏi sao?”
Lâm ba nghe đến đó thì quay sang nhìn Hân Nghiên đang ưa ứa nước mắt. Ông khẽ mỉm cười:
“Quả thật để Hân Nghiên cưới con chưa từng là sai lầm của ba. Ba rất yên tâm khi giao Lâm gia lại cho hai đứa. Thôi hai đứa về nghỉ ngơi đi, nay quá nhiều chuyện xảy ra rồi.”
Lâm mẹ cũng đỏ hoe cả mắt, không nghĩ tới người con trai mình yêu thương càng lúc càng tệ hại, dù vậy bà vẫn ráng đỡ Lâm ba đứng dậy. Hai người dìu dắt nhau lên lầu, trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-du-ngot-hau-bao-nam-chinh-hang-ngay/3388829/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.