Hân Nghiên kiểm tra kỹ càng món quà, may mắn không bị móp bể ở đâu nên mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm. Cô trân quý nó trên tay càng khiến Trạch Dương bị đau đến chướng mắt.
“Em vì thứ đó mà ra tay với anh?”
Hắn chẳng thể tin vào mắt mình. Người con gái bám dính lấy hắn, xem hắn là tất cả vậy mà hiện tại đã thay đổi. Từ khi nào? Dường như từ cái lúc chuyện đính hôn giữa hai nhà Lâm và Ninh được thành lập. Hắn thoáng chốc cảm thấy vật trong tay mình đang dần muốn vuột khỏi tay.
Hân Nghiên cầm hộp quà cách xa Trạch Dương ra, ánh mắt tối sầm chẳng có tí gì yêu thương, nói đúng hơn là thập phần chán ghét.
“Thứ này quý giá hơn anh gấp trăm lần. Những lời anh nói ra khiến tôi phải kinh tởm. Có người đàn ông nào giữa ban ngày ban mặt lại dụ dỗ vợ người khác cùng mình yêu đương, còn muốn động tay động chân. Nếu anh không phải là Tạ thiếu thì anh chẳng khác nào một kẻ biến thái sở khanh.”
“Em nói gì quá đáng thế hả?” Tử Kỳ gắt giọng khi thấy người anh em tốt của mình bị em gái mình sỉ nhục.
“Còn anh nữa. Không lo đi theo ba học tập việc kinh doanh, suốt ngày đàn đúm. Em nhắc nhở anh tốt nhất đừng để bản thân dính vào mấy thứ dơ bẩn rồi mang bệnh vào người.” Cô chủ yếu cũng muốn tốt cho Lâm gia, muốn anh trai Tử Kỳ quay đầu để còn gánh vác sự nghiệp gia tộc.
Tuy nhiên lời Hân Nghiên nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-du-ngot-hau-bao-nam-chinh-hang-ngay/3388815/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.