Hân Nghiên chẳng kịp nói gì, trước mắt lần nữa xuất hiện dòng thông báo từ hệ thống.
[Độ hảo cảm của nam chính dành cho kí chủ: +5]
Giây sau, Vĩ Tịnh đã tìm đến môi của Hân Nghiên, cùng cô dây dưa không ngớt. Rõ ràng cả hai vừa chung đụng ân ái thâu đêm hôm qua vậy mà bây giờ lại có chút không kìm nén nổi bản thân.
Hân Nghiên vòng tay sau cổ của Vĩ Tịnh, tựa hồ khảm chặt anh vào lòng mình. Toàn bộ cơ thể áp sát khiến anh cảm nhận rõ độ mềm mại và đàn hồi nơi nhạy cảm cô mang đến. Dù vậy, miệng của cô ngọt ngào đến mức anh không thể chú ý sang một điều gì khác, chỉ biết gặm nhấm và muốn nó thuộc quyền sở hữu của bản thân mãi mãi.
Vĩ Tịnh nắm lấy cằm của Hân Nghiên, khẽ bóp nhẹ để miệng chúm chím há ra. Thừa cơ hội đó, anh đưa thứ không xương vào mút mát cây kẹo ngọt mềm dẻo bên trong. Chợt răng của cô hơi nghiến nhẹ lưỡi anh khiến anh theo quán tính trốn thoát.
“Hộc, hộc!”
Vĩ Tịnh nhíu mày, bị cắt ngang khoảnh khắc tận hưởng khiến anh bất mãn. Nhận ra điều đó, Hân Nghiên hít một hơi thật sâu, cố gắng nuốt bớt nước bọt mà giải bày.
“Em… Em không thở được…”
Vĩ Tịnh thoáng chốc bật cười trước dáng vẻ ngại ngùng của cô vợ nhỏ. Anh xoa xoa bầu má bầu bĩnh yêu thích.
“Bé ngốc, em phải thở chứ.”
Cô lắc đầu nguầy nguậy: “Em sợ bỏ lỡ bất kì điều gì từ anh.”
Tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-du-ngot-hau-bao-nam-chinh-hang-ngay/3388801/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.