Tiết trời Bắc Kinh đã chuyển sang mùa đông, những cơn mưa tuyết nhẹ nhàng rơi xuống làm trắng xóa cả con đường, khiến Bắc Kinh về đêm bình thường đã đẹp rồi bây giờ càng thêm lung linh trong mắt người nhìn hơn
Tình Mặc lười biếng tựa người vào sofa, tay cầm một ly sữa ấm, quanh người quấn thêm một chiếc mền cho khỏi lạnh, nhàn nhạt vừa uống sữa vừa xem ti vi giết thời gian chờ Tĩnh Ưng Mạnh đi làm về
Vẫn phải nói, kể từ ngày hai người bọn họ tiến đến quan hệ tình yêu, Tĩnh Ưng Mạnh liền một hai muốn cậu ở nhà, không cho cậu làm nhân viên nữa, anh còn hùng hồn mà tuyên bố rằng
- Em có quyền lên công ty của anh để chơi, nhưng nếu dám động tay động chân mông của em sẽ thành đại bánh bao
Thế là cậu chỉ biết cúi đầu nhận lệnh được ban xuống
Điện thoại bất chợt vang lên, cậu bắt máy
- Alo
- Bảo bối! Là anh
- Ai! Đại Ưng... Sao anh lại đi làm về trễ vậy? •﹏•
- Tiểu Mặc..Xin lỗi em..Công ty có chút việc hôm nay anh tăng ca, không về sớm với em được
Cậu bĩu môi, nói với anh
- Ân! Em biết rồi
- Tiểu Mặc! Đã ăn chưa
- Em ăn rồi, còn anh ăn gì chưa??
- Anh vẫn chưa ăn...Bảo bối, xen tivi xong nhớ đi tắm, phải tắm nước nóng không được tắm nước lạnh nha, sấy đầu thật khô rồi mới được đi ngủ có biết chưa
- Em nhớ rồi mà Đại Ưng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-du-do-tieu-ngoc/2474314/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.