Chương trước
Chương sau
Sau khi dùng xong cơm chiều, sắc trời đã tối sầm, phòng cũng lớn, còn có phòng cho khách, ba mẹ thượng tướng quyết định ngủ lại một đêm.

Du Chi bị Cố Quân Điệt lôi đi tắm rửa, tuy rằng Du Chi cảm thấy mình không tắm cũng không có vấn đề gì, nhưng thượng tướng vẫn tỏ ra lo lắng.

Du Chi tắm xong mặc áo ngủ liền chui vào chăn, thượng tướng chuẩn bị về phòng rửa mặt.

Sau đó…

“Cửa mở không ra, bị khóa từ bên ngoài rồi.”

Du Chi: “…”

Không cần nghĩ cũng biết ai làm = =

Cùng lúc đó, Cố mama ở khách phòng dưới lầu một: “Con trai, mẹ chỉ có thể giúp con đến đây thôi.”

Lúc ăn tối Cố mama nói bóng nói gió con trai nhà mình, rốt cuộc con với con dâu làm đến bước nào rồi, con trai bảo trì trầm mặc, Cố mama chưa từ bỏ ý định, đợi cho hai người đi tắm chạy lại hỏi tiểu thị vệ, nhận được câu trả lời “thượng tướng cái gì cũng chưa làm.”

Cố mama tâm tính thiện lương: “…”

Bà cảm thấy, mình phải có hành động châm ngòi lửa cho hai đứa nhỏ.

Trong phòng, Cố Quân Điệt lần đầu tiên cảm thấy được lão mẹ làm theo đúng kịch bản.

“Thu lưu tôi một đêm đi.” Thượng tướng nói xong, đi vào toilet bắt đầu rửa mặt.

Du Chi cắn cắn môi dưới, trái tim bắt đầu đập thình thịch.

Trong phòng chỉ có một cái giường này, dù là đủ lớn, nhưng mà ngay cả một cái chăn nữa cũng không có…

—– Chẳng lẽ đem nay phải nghủ chung với thượng tướng?!! QAQ

Cố Quân Điệt tắm xong đi ra, Tiểu Du Chi vẫn còn rối rắm, khi cậu ngẩng đầu nhìn đến người trước mặt, đại não nháy mắt tê liệt.

Thượng tướng đại nhân vừa mới tắm xong, tóc còn ướt sũng, trên cổ quấn cái khăn lông ngắn màu vàng, nữa người trên để trần, lộ ra dáng người làm cho người khác hâm mộ, nửa người dưới mặc một cái quần trong màu đen, trên người vẫn còn lưu lại bọt nước… Thượng tướng không phải người cá, cũng có cái, cái… của người cá nam QAQ —– mau mở cửa ra! Thả tôi ra đi!

Một bên giường đột nhiên lún xuống, thượng tướng rất tự giác chui vào chăn.

Du Chi: “…”

Tiểu thiếu niên lén nhích nhích qua một bên, bị thượng tướng lôi trở về xoa xoa đầu.

“Tôi sẽ ăn thịt cậu sao?”

“Hẳn là sẽ không…” Nhưng ai biết được…

“Vậy cậu chạy cái gì?”

“Tôi nóng…”

Thượng tướng liếc nhìn remote điều hòa gắn trên tường, “25℃, nóng?”

“Không, không nóng…”

—– Lòng tôi nóng +﹏+
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.