Tiêu Gia Khải là bạn của Cố thượng tướng, đối với việc “Cố Quân Điệt mang về nhà một người cá” phi thường khiếp sợ.
Tuy rằng đã được Tiết Lịch Dương thao thao bất tuyệt báo tin, báo đi báo lại thật nhiều lần, nhưng khi nhận được điện thoại điện thoại của chính thượng tướng, hắn vẫn cảm thấy khó mà tin được.
Trăm triệu lần không nghĩ tới, Cố Quân Điệt vậy mà không phải người cuối cùng thoát khỏi cô đơn trên thế giới này.
Thế thì hắn và Tiết Lịch Dương còn sống thế nào, chẳng lẽ vĩnh viễn cùng nhau làm lưu manh sao?
Hôm sau lúc Tiêu Gia Khải đến nhà thượng tướng, là tự anh ra mở cửa.
Quen biết lâu như vậy, mọi người đều vô cùng thân thuộc, hắn liền nhận ra đối phương có chút khác, giống như ngay cả đuôi lông mày đều mang theo ý cười, chói mù mắt người rồi…
“A… Đây chính là sức mạnh của tình yêu sao, chẹp…” Tiêu Gia Khải một bên lắc đầu, một bên quen thuộc mà đi vào biệt thự.
Thượng tướng đại nhân từ chối cho ý kiến.
Lúc hai người tiến vào hồ bơi ngoài trời, tiểu nhân ngư đang ở trong nước đùa nghịch, cái đuôi không ngừng phẩy, tạo ra từng đóa bọt nước xinh đẹp.
Tiểu tử đang vui vẻ nào đó thấy có người đến lập tức yên tĩnh lại.
—– Kì thật tôi là một tiểu mỹ nam ngư an tĩnh đó =w=
“Nó thoạt nhìn thật khỏe mạnh, xem ra cậu bắt về nuôi cũng không tệ lắm.” Tiêu Gia Khải đến gần bể bơi, đưa tay về phía tiểu nhân ngư, trên mặt là nụ cười ấm áp, “Xin chào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-du-bat-merman/143753/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.