“Cậu không muốn tự giới thiệu một chút sao?” Thượng tướng ngồi xuống ghế dựa, “Có thể chúng ta sẽ ở cùng nhau một thời gian dài, chẳng lẽ cậu vẫn muốn tôi goi cậu là tiểu nhân ngư tiên sinh sao?” Tiểu nhân ngư ghé vào trên đá ngầm phồng miệng, dùng cái đuôi phẩy phẩy nước biển trong hồ. “Du Chi”.
Cố Quân Điệt nhướn nhướn mày, tựa hồ đang lựa chọn từ để đánh giá, “Thật thích hợp với cậu.”
Tiểu Du Chi tiếp tục nghịch nước, trên mặt xuất hiện hai mảng đỏ ửng không dễ phát hiện.
“Đây là nhà của tôi, ba mẹ tôi đều ở nhà cũ, cho nên cậu không cần lo lắng sẽ có người khác, có yêu cầu gì cứ nói, nếu không thấy tôi có thể tìm tiểu thị vệ.”
Tiểu nhân ngư gật gật đầu, lại nói cảm ơn.
Thượng tướng đại nhân phát hiện ra tiểu nhân ngư nào đó đối với hắn hình như rất cẩn trọng?
Bất quá không sao cả, anh có thể kiên nhẫn.
Thượng tướng ra ngoài một chuyến, khi trở về mang theo một mâm hoa quả.
Tiểu nhân ngư tràn ngập hiếu kì nhìn mấy thứ đỏ đỏ vàng vàng chưa từng thấy qua trước mặt, ngồi yên không dám động.
Thượng tướng cầm cái nỉa màu bạc tinh xảo xiên một viên ô mai đưa đến bên miệng tiểu nhân ngư, “Ô mai, nếm thử xem.”
Tiểu nhân ngư nghe lời há miệng cắn một miếng.
—– Thật ngon, cực kì ngon! ⊙⊙
Thượng tướng lại xiên một miếng cho mình.
Sự chú ý của tiểu nhân ngư dời lên cái nĩa xiên hoa quả.
—– Cái kia, tôi tôi tôi… hình như… vừa mới mới dùng… dùng xong…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-du-bat-merman/143749/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.