Diệp Trì bên này đi vào trong phòng nhìn chằm chằm người đang ngủ ngon lành trên giường với một con mèo.
- Meo~
Lỗ tai mèo mướp thúi hơi giật giật, kí chủ vì muốn ôm nó nên nó mới hóa thành thực thể, thành một con mèo để cho cậu ôm nhưng sao lại thấy lạnh thế này?
Mèo mướp thúi ngẩng đầu lên mơ màng nhìn xung quanh.
- ...
Lông mèo dựng đứng, 250 nhìn người con trai đang phóng dao về phía mình.
- Meo.
Con mèo nào đó sợ đến run người, từ trong lòng Lạc Dư chui ra nhảy xuống giường thức thời đi ra ngoài cửa, ngồi một góc.
Đó, người của ngươi đó nam chủ, bổn bảo bảo không cướp người của ngươi đâu.
250 mếu máo, nó mới là người khổ nhất mới đúng, phận làm bóng đèn mãi mãi vẫn chỉ là bóng đèn thôi, hức hức, nó muốn tìm một người bầu bạn.
- A, ưm...
Cửa phòng không đóng, âm thanh ma mị truyền đến làm mặt mèo dưới lớp lông đỏ ửng.
- Đồ không có tiết tháo.
Mèo mướp thúi trở về không gian trốn, nó là một con mèo trong sáng, đừng hòng vấy bẩn nó.
Trong phòng,
- Ân, ưm.
Diệp Trì leo lên giường hôn lên môi Lạc Dư, bàn tay hư hỏng bắt đầu cởi từng cúc áo thò vào bên trong nắm lấy hai hạt đậu đỏ vân vê.
- .A Dư.
Lạc Dư bị người đè đến khó thở, cậu mơ hồ mở mắt ra nhìn người nam nhân trước mặt.
- Diệp Trì, sao cậu lại ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-de-nam-chu/2507662/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.