Lạc Dư tạm thời còn chưa biết phải làm gì, ban đêm cậu vẫn tới tìm Vệ Quân.
- Chỉ cần châm cứu thêm ba lần này nữa là nội lực của ngươi sẽ khôi phục.
Cậu trầm mặc làm xong một lượt rôi đứng lên.
- Ta về đây, ngài mai lại đến tìm ngươi.
Vệ Quân hơi bất ngờ, hắn do dự một chút nhưng vẫn quyết định mở miệng hỏi:
- Ân nhân, ngươi có việc gì gấp phải làm sao?
Lạc Dư nhếch miệng cười:
- Có việc gì ngoài việc chuẩn bị thuốc giúp công lực của ngươi hồi phục nhanh nhất chứ, đợi đi, ba ngày sau ngươi nhất định sẽ bất ngờ.
Lạc Dư rời đi, đêm hôm sau cậu lại đến giúp hắn châm cứu.
- Ngày mai là ngày cuối cùng rồi.
Vệ Quân không hiểu những lời cậu nói, hắn hỏi Lạc Dư nhưng nhận lại chỉ là sự im lặng đến đáng sợ.
Sáng hôm sau,
Tà thần y không biết đã dùng biện pháp gì khiến mắt của Vệ Quân gần như hồi phục hoàn toàn.
- Ưm.
Hắn ngẩng đầu tầm mắt rơi xuống nữ nhân đang hí ha hí hửng cầm tay mình.
Chậc, sao hắn vẫn không nhớ ra gương mặt này thế nhỉ.
- Vệ ca ca.
Vệ Quân lạnh nhạt, mặt không cảm xúc rút tay ra.
- Đa tạ.
Đứng ngoài cửa, Tà thần y cùng Lục Yên Nhiên ngơ ngác nhìn nhau vẫn không hiểu tại sao mình lại bị đuổi ra khỏi phòng.
Lục Yên Nhiên ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn cánh cửa đóng chặt chạy tới muốn gọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-de-nam-chu/2507632/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.