Trong một căn phòng tối tăm ở vùng ngoại ô.
- Ưm.
Lăng Cẩn mơ hồ tỉnh lại, mắt bị một mảnh vai đen che lại không có lấy một tia sáng khiến hắn có chút hoảng loạn nhưng rất nhanh đã bình tĩnh.
Cổ tay khẽ nhúc nhích, lúc này Lăng Cẩn cũng nhận ra là mình đang bị trói, cách thắt nút kì quặc này... hắn, cởi không được.
Hai hàng lông mày hung hăng nhíu chặt, hắn không quen việc sống trong bóng tối, cũng rất ghét việc cái gì cũng không nhìn thấy, rất khó chịu.
Cạch.
Đúng lúc hắn đang không biết làm thế nào thì có người đẩy cửa ra bước vào, tiếng bước chân "cộp cộp" vững chãi. Lăng Cẩn hơi nheo mắt cuối cùng xác định người này là đàn ông, cao, chắc tầm m9 đi.
- Tỉnh rồi?
Người đàn ông đó vừa vào lập tức phát giác ra hắn đã tỉnh, khóe môi hơi nhếch lên, người đó chậm rãi bước tới rồi dừng lại trước mặt Lăng Cẩn cúi đầu li*m li*m tai hắn.
- Đừng chạm vào tôi, anh muốn bao nhiêu tiền?
Lăng Cẩn sắc mặt lạnh xuống, giọng nói trầm thấp gợi cảm như vậy, người đàn ông này chưa chắc chắn chưa qua 30 tuổi.
Lăng Viễn nghe thấy những lời này của hắn liền nhịn không được cười ra tiếng. Ha, Lăng Cẩn, em chẳng thay đổi gì hết, vẫn thích dùng tiền để giải quyết. Ngay cả tính cách ngang bướng này cũng vậy, hừm, xem ra anh cần phải giúp em bổ túc điều chỉnh lại tính xấu này rồi.
- Sao anh không nói gì?
Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-de-nam-chu/2507570/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.