Mộng An cúi đầu, cha cô là y sư giỏi nhất Liên Bang tinh tế, người ông ấy cứu số lượng không dưới một triệu, nhưng người ông ấy giết cũng chẳng kém con số này là bao.
Y sư, loại nghề nghiệp này vừa cao quý lại vừa ác độc. Một y sư có thể dốc hết toàn lực để cứu một người không liên quan hay một tên vô gia cư. Nhưng nếu y sư không muốn cứu... thì dù có mang cả đống tiền chất đầy một phòng nhỏ cũng chưa chắc đã chấp nhận.
Cha cô là y sư cao cấp, ông ấy từ đầu đã không phải vì tiền của cha nhỏ mà đồng ý cứu người. Nhà họ đâu có thiếu tiền, thứ họ thiếu duy nhất, đó là quyền.
Là y sư cao cấp không có nghĩa là muốn gì được nấy. Y thuật họ cao minh nhưng vẫn phải dựa vào kẻ mạnh để tồn tại, kẻ mạnh chỉ cần nói một câu liền có thể đem một y sư công đức đầy mình biến thành một ma sư tàn ác chỉ biết dùng dược giết người.
Chính vì vậy cha của Mộng An mới có chấp niệm đối với cái thứ gọi là quyền lực này nhiều như vậy.
Nếu không phải ông ấy chú ý đến vị thế của Lâm gia trong liên bang thì còn lâu ông mới chịu ra tay cứu giúp.
Y sư... chức nghiệp này tuy không có được quyền lợi to lớn nhưng một chút tự do đó vẫn phải có, dù ông ta không đồng ý cứu thì Lâm gia kia cũng chẳng dám làm gì quá phận. Cùng lắm là không nhìn mặt nhau thôi.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-de-nam-chu/2507521/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.