Lạc Dư mệt mỏi mặc kệ đám nam nhân này muốn làm gì thì làm, mắt cậu díp lại trong miệng vẫn ngậm thứ đó của nam nhân ngủ thiếp đi.
- Bảo bối, em không thể ngủ đâu nha.
Long U cảm nhận được Lạc Dư nằm im không nhúc nhích, hơi thở ấm áp phả vào cây gậy cứng ngắc của mình có chút nghi hoặc cúi đầu nhìn xuống.
- ...
Sắc mặt người nào đó biến đen, nhưng biết sao bây giờ, người ngủ mất rồi, hắn cũng không hứng thú làm với người không có phản ứng. Hắn thích nhất nghe tiếng r** của bảo bối, giờ không nghe được người anh em dưới thân liền ỉu xìu làm hắn còn tưởng mình bất lực.
Hai người nam nhân Long U biến ra thấy hắn dừng thì cũng dừng theo giống như con rối gỗ chờ người phát động.
- AAAA..
BÙM.
Đúng lúc này trên bờ có người rơi xuống, tuy khoảng cách có chút xa nhưng đây là thánh địa, nơi ở của Long U, tất cả mọi thứ ở đây đều do hắn làm chủ không có bất kỳ thứ gì có thể qua khỏi mắt hắn. Hừ, dám xông vào thánh địa, lại còn vấy bẩn nước trong hồ nữa, hừ, đáng chết.
Sắc mặt Long U trở nên âm u đáng sợ, nước cùng sinh vật trong thánh địa cảm nhận được chủ nhân tức giận bắt đầu trấn động không ngừng.
Thập Thất rơi xuống thánh địa còn chưa kịp phản ứng đã bị dòng nước chảy siết cuốn đến giữa hồ.
Sắc mặt cô ta tối sầm, hận đến nghiến răng nghiến lợi. Nhưng may mắn khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-de-nam-chu/2507473/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.