Edit: Uyên tiệp dư
Beta: Gian phi
Một tia thần lực màu trắng xuất hiện trên đầu ngón tay Hậu Khanh, lượn quanh vòng eo Ôn Như Thị, nàng chợt cảm thấy có luồng sức mạnh cuốn lấy eo mình, đưa nàng về hướng cửa hang động.
Hai chân Ôn Như Thị cách mặt đất, nàng quýnh lên kéo ống tay áo của Hậu Khanh, vội vàng nói: “Đợi chút.”
Ánh mắt Hậu Khanh dịu dàng, lẳng lặng nhìn nàng, không hề gạt tay nàng ra.
“Dây trói tiên lúc trước ta trói ngươi đâu? Ngươi để đâu rồi?” Lòng Ôn Như Thị tràn ngập đau đớn.
Lúc trước nàng sợ Hậu Khanh hỏi tội, nên trước khi đi đã truyền năm phần linh khí vào dây trói tiên, dự tính đến khi linh khí tan hết, Hậu Khanh thoát được, nàng cũng đã trốn xa, muốn đuổi theo cũng không đuổi được nữa. Nếu hiện tại nàng có pháp bảo như thế trong tay thì có đấu với Liêm Thương quân sĩ một trận vẫn kịp cứu Hậu Khanh.
Hình như Hậu Khanh cũng hiểu rõ lòng nàng, ánh mắt dịu dàng sạch sẽ, bên môi còn có ý cười: “Ta đưa dây trói tiên cho Minh Uyên rồi, định bụng khi trở về sai hắn đưa đến Minh Hải, nhưng mà, có lẽ không kịp rồi. Nếu ngươi có duyên gặp hắn, bảo hắn thay ta hoàn thành tâm nguyện.”
Môi Ôn Như Thị run rẩy, đến nước này hắn vẫn lo những chuyện không đâu kia? Không có dây trói tiên, nàng không phải là đối thủ của Liêm Thương quân sĩ, làm sao có thể cứu hắn?!
Sức mạnh bên hông càng lúc càng lớn, cơ thể Ôn Như Thị lướt qua đỉnh đầu Hậu Khanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cuu-vot-nam-phu/1715354/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.