EDIT: TAEYOUNGIE
Beta: Gian phi
Ôn Như Thị ở lại sơn cốc của Liêm Thương quân sĩ hơn nửa tháng. Trong nửa tháng này, mỗi lần nhắc tới phong ấn, hắn ta đều ra vẻ dốc hết sức lực nghĩ biện pháp.
Dần dần, Ôn Như Thị lâu lâu sẽ để Hoa Linh dẫn mình đi gặp hắn ta, tạo chút cảm giác tồn tại, thể hiện nàng rất quan tâm vấn đề này, hầu hết thời gian còn lại cũng lười xuất hiện trước mặt hắn ta.
Những gì Nữ Bạt kể trước đây hoàn toàn khác. Liêm Thương quân sĩ trên núi Côn Luân giúp nàng ấy giải phong ấn trong thời gian không quá nửa tách trà, đến lượt nàng lại phải chuẩn bị hết cái này đến cái kia — nàng dễ lừa lắm à?!
Nằm trong lầu Trúc sau biển hoa, Ôn Như Thị cười lạnh. Trong khoảng thời gian này, nàng đã thăm dò kĩ địa hình của sơn cốc, nhưng cũng chỉ dừng ở bước thăm dò mà thôi. Sau này Ôn Như Thị mới biết, biển hoa trước cốc chỉ có thể vào không thể ra, với chút linh lực của nàng, nếu Liêm Thương quân sĩ không cho phép, thì nàng có cố chấp xông ra cũng không thể.
Dường như Liêm Thương quân sĩ cũng không sợ Ôn Như Thị chạy trốn, có lẽ trong mắt hắn ta, một tiểu yêu bị Hậu Khanh đối xử như vậy, đã không còn chốn nào để đi, hắn ta “tốt bụng” cho nàng “ở nhờ”, còn cho nàng chút hi vọng, Ôn Như Thị nên mang ơn mới phải.
Đáng tiếc, Ôn Như Thị không não tàn như đám thuộc hạ của hắn ta, cũng không lóa mắt trước vầng sáng nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cuu-vot-nam-phu/1715352/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.