Edit: Ca chiêu nghi
Beta: Pi sà Nguyệt
Hậu Khanh đi dọc biên giới Đảo Phù Không để tăng cường cấm chế bảo vệ đảo một lượt, sau khi sắp xếp xong thì màn đêm đã buông xuống.
Trong màn đêm đen là ánh sao lấp lóe, đứng từ đảo nhìn lên bầu trời đày sao kia làm người ta có cảm giác chỉ cần đưa tay chạm vào thì có thể chiếm được.
Hậu Khan him lặng đứng trong gió đêm, gió mát làm tay áo rộng của hắn hơi bay lên. Không lâu sau, một con Giao Long màu đen hung ác từ bên dưới bay lên trời rồi dừng lại trước mặt hắn, biến thành hình người, chắp tay đứng cạnh Hậu Khanh, “Chủ nhân, đã tiễn tiểu Bạch đi rồi.”
“Ừ.” Hậu Khanh vẫn nhìn bầu trời đêm xa xa, đáp xong thì không nói gì nữa.
Minh Uyên đợi một lát vẫn không đoán được ý của hắn, “Ta đưa nàng đến…”
“Không cần nói cho ta,” Hậu Khanh ngắt lời hắn, quay đầu nhìn Minh Uyên đang hoang mang khó hiểu, dịu dàng giải thích vài câu, “Để nàng rời đi là vì thấy nàng không hợp ở lại đảo Phù Không, chuyện sau này thì phải xem tạo hóa của nàng thế nào rồi.”
Mặc dù Minh Uyên không thích hồ ly kia nhưng nhớ đến ánh mắt đau lòng của tiểu Bạch khi nghe tin Hậu Khanh bảo nàng rời khỏi đây, hắn có chút không đành lòng, “Thật ra cũng không cần đuổi nàng đi.”
Hậu Khanh cười một cái không đáp lại.
Hắn dùng sức một người để thiêu rụi đại doanh của Xi Vưu, còn cướp Doanh Câu ngay trước mặt họ, cứ cho Xi Vưu nuốt được cơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cuu-vot-nam-phu/1715347/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.