EDIT: BÁNH BAO THỊT
Beta: Gian Phi
Cả đời tu hành trả ơn, suốt đời không quên. (Tuyệt đối sẽ không quên, nàng thề sẽ lập cho hắn một bài vị Trường Sinh, mỗi dịp tết Thanh minh, Trùng Dương, mồng một hay mười lăm đều dâng hương cúng bái.)
Từ nay về sau, nguyện kết cỏ ngậm vành, thề sống chết báo đáp đại ân đại đức của chủ nhân. (Nàng đúng là nghĩ như vậy, có điều chỉ là nghĩ mà thôi.)
Lúc sống là người của chủ nhân, khi chết là quỷ của chủ nhân. (Nàng vốn là yêu quái, không phải người, chết cũng không biến thành quỷ. Vì vậy mấy lời này hắn nghe cho vui tai, chớ nên coi là thật.)
Ánh mắt Ôn Như Thị sáng quắc, thành khẩn nhìn Hậu Khanh ưu nhã nâng tay cầm bình ngọc trên bàn trà.
Nắp bình vừa mở, tiên khí ngưng tụ thành sương lượn lờ tỏa ra. Ôn Như Thị có thể cảm giác được tế bào trên khắp cơ thể đều đang nhảy múa.
Hậu Khanh mỉm cười, khẽ nghiêng bình.
Một giọt Khánh Tỗn dịch rơi xuống người Ôn Như Thị, chất lỏng trong suốt nhanh chóng hòa vào tảng đá
Hai giọt Khánh Tỗn dịch rơi xuống người Ôn Như Thị, hoa văn trên đá Lưu Ly chuyển động, lấp lánh ánh sáng.
…
Sáu giọt Khánh Tỗn dịch rơi xuống người Ôn Như Thị, bản thể lấp lánh của nàng dần dần bị một làn sương trắng vây quanh, Ôn Như Thị bắt đầu cảm thấy thân thể mềm nhũn như nước.
Tám giọt Khánh Tỗn dịch rơi xuống người Ôn Như Thị ….
Trên bàn ngọc không thấy tảng đá nữa, thay vào đó là một bé gái năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cuu-vot-nam-phu/1715337/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.