Edit: Ann tần
Beta: Gian phi
Trong trận chiến giữa lão rùa và đại bàng, Ôn Như Thị không biết ai là người thắng. Nàng chỉ biết khi màn đêm buông xuống, lão rùa lại chậm rãi bò xuống nước.
Nó quẫy đạp tứ chi, bơi tới bên cạnh Ôn Như Thị thì ngừng lại, nghiêng đầu xem xét nàng. Sau đó, nó duỗi cái chân vừa ngắn vừa thô, kéo nàng từ dưới bùn lên: “…Thạch yêu?”
Ôn Như Thị vui vẻ, cũng không chê lão rùa chào hỏi không lễ phép, mừng rỡ trả lời: “Đúng vậy đúng vậy, ngươi cũng biết nói?!”
“Ngươi cái gì mà ngươi, vô phép vô tắc, phải gọi ta là Rùa Tiên tiền bối.” Nó lắc đầu, trong mắt lộ vẻ không vui vì bị xúc phạm.
“Tiên?!” Ôn Như Thị nổi lòng tôn kính, nghiêm mặt nói, “Rùa Tiên tiền bối, hạ yêu lâu nay chỉ tu luyện một mình, may mắn đến nay đã tìm được người chỉ lối rồi.” Con rùa đen cao ngạo ngẩng đầu, rất thích thú với lời khen của nàng.
Ôn Như Thị tiếp tục nịnh nọt, thấy con rùa này bị tâng bốc lên chín tầng mây, nàng mới trừng mắt nhìn, cẩn thận thăm dò, “Tiền bối Rùa Tiên tu hành nhiều năm như vậy, có biết phương pháp tu luyện nào hợp với hạ yêu không?”
Rùa Tiên cúi đầu nhìn nàng: “Phương pháp tu luyện gì? Ngày ngày phơi nắng tắm trăng, từ từ tự khắc thành tài.”
Dối trá! Tu tiên không có bí kíp thì tu thế nào được?! Chẳng lẽ ngay từ đầu phương pháp tu luyện của cô đã sai bét? Ôn Như Thị dè dặt hỏi: “Vậy, vậy, ta muốn hỏi một chút, từ từ… là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cuu-vot-nam-phu/1715334/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.