Edit: Ngân uyển nghi
Beta: Gian phi
Nếu Meryl biết trước rằng một thời gian dài trong tương lại, cô và Cecil không tài nào tiến triển thì giờ khắc ấy cô chắc chắn sẽ ôm chặt cơ thể lõa lồ của hắn.
Đáng tiếc, trên thế giới này có nhiều chuyện không thể đoán trước.
Meryl lẩm nhẩm “chày gỗ” vô số lần, sau đó vô tư ngủ thiếp đi trong một bầu trời “chày gỗ”. Meryl ngủ say sưa, không hề hay biết sau khi Cecil tỉnh dậy, thấy mình trần truồng ôm lấy cô gái nhỏ mà hắn nhặt về thì có bao nhiêu lúng túng. Nhưng chẳng mấy chốc, khi hắn nhìn thấy bãi nước miếng trên tay, chút lúng túng cỏn con lập tức tan thành mây khói.
Cô vẫn là đứa trẻ, không nên so đo với một đứa trẻ không hiểu gì, Cecil nhanh chóng điều chỉnh tâm tình. Hắn đã khôi phục hình người, có thể sử dụng công cụ, ít nhất có thể đánh lửa.
Hắn bình tĩnh xem mình là trưởng bối trong nhà, đỡ đầu Meryl sang một bên, chuẩn bị ra ngoài chuẩn bị bữa sáng cho đứa trẻ mình nhặt được.
Đến chết Meryl cũng không ngờ cô thất bại chỉ vì một bãi nước miếng.
Cô đã ăn lương khô và quả dại suốt một tuần lễ, trong mơ chỉ thấy sơn hào hải vị chất đầy cả hang động.
Cô trở mình, chép chép miệng. Thật thèm thịt. Đáng tiếc, ngày đó bị Cecil đưa về, cô không mang theo đồ dùng, không thể xử lý con mồi mà Cecil săn bắn được. Mấy ngày nay mưa rào rải rác, đoán chừng có tìm thấy bao đồ thì mồi lửa bên trong cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cuu-vot-nam-phu/1715330/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.