Edit: Watanabe Aya
Beta: Moonmaplun + Đông Thần Thần [冬辰辰] aka Miyuki
Tuy giọng nói của Lâu Già Nhược ôn hòa, thế nhưng sự kiên quyết trong đó thì khó mà suy suyển, mãi đến bây giờ uy nghiêm của Hoàng Đế mới thực sự lộ ra.
Còn cô cùng lắm chỉ là một phi tử, còn là một phi tử bị đày vào lãnh cung, đúng là không có quyền lựa chọn. Ôn Như Thị thất vọng cúi đầu, cũng không nói gì nữa quay về nơi ở.
Gió đêm man mát nhẹ thổi qua sợi tóc đen bóng của hắn, trong không khí tràn ngập hương hoa cỏ ven đường, bầu không khí yên ắng giữa hai người khiến tiếng côn trùng kêu càng rõ hơn.
Từ Thịnh Tiêu Điện đến tẩm cung của hắn chỉ mất thời gian một nén hương, Lâu Già Nhược nắm tay nàng nhắm mắt nghỉ ngơi, để mặc nàng tựa bên người suy nghĩ lung tung.
Đến Chiêu Hoàn Cung hắn cũng không rời khỏi Ôn Như Thị, giơ tay là có người tự giác giúp hắn thay áo bào.
Lư hương mạ vàng, khói xanh lượn lờ, đế nến bằng đồng đúc thành hình tiên hạc lấp lánh hai bên. Sau khi thay quần áo xong, Lâu Gìa Nhược bèn ngồi bên cạnh giường, quay đầu thấy nàng đang đứng cách xa năm bước, mất tự nhiên giả vờ thưởng thức đồ trang trí trong phòng, không dám nhìn hắn.
Lâu Già Nhược cảm thấy buồn cười, trên mặt lại không tỏ vẻ gì, chỉ lười biếng thờ ơ chỉ vào vị trí bên cạnh nói: “Lại đây.”
“… A.” Ôn Như Thị từng bước đi tới trước mặt hắn, chần chừ ngồi xuống.
Lâu Già Nhược từ từ đưa tay ra, tay hắn được chăm sóc sạch sẽ, trên tay không đeo bất kỳ vật gì. Ôn Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cuu-vot-nam-phu/1715285/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.