Cái giá phải trả cho lần chạy trốn đầu tiên quá lớn, có vết xe đổ, trong một năm ngủ đông chờ đợi thời cơ, Mạc Tà đã diễn tập trong đầu vô số lần, nên dùng cách nào, đi đường nào, mới có thể mau chóng chạy trốn khỏi phạm vi thế lực của Ôn hầu.
Hắn vẫn luôn tin tưởng vững chắc, sẽ có ngày hai người chạy khỏi Bùi phủ, sống cuộc sống hai người hằng ước ao.
Nhưng, Mạc Tà không ngờ ngày đó lại đến nhanh như vậy.
Một khắc trước, tiểu thư của hắn còn đang mặc giá y lộng lẫy đỏ thẫm, bái đường thành thân với kẻ khác; mà khắc sau, nàng lại yên lặng tựa vào lòng hắn, cùng hắn bỏ trốn.
Vó ngựa bay nhanh, nghênh đón cơn gió buốt thấu xương, Mạc Tà vô cùng kích động, ôm chặt Ôn Như Thị phi ngựa lao nhanh trên con đường nhỏ không một bóng người.
Tiệc rượu ở Bùi phủ còn chưa kết thúc, không ai biết tân nương đã mất tích.
Tiểu thư nói, cho dù Bùi Nhân Thanh phát hiện cũng không sao. Hắn ta còn lâu mới dám nói với người khác tân nương của mình đã bỏ chạy cùng kẻ khác.
Bọn họ có thể tranh thủ ít nhất là một đêm. Qua đoạn đường này là có thể đến cổng thành, lòng Mạc Tà như bị lửa thiêu đốt.
Mau một chút, chỉ cần nhanh một chút, là có thể trốn thoát!
Một khi ra khỏi cổng thành, không còn kẻ nào có thể cản đường của hắn nữa.
Hai mắt Mạc Tà đỏ ngầu, cắn chặt răng, quất roi ngựa, tuấn mã hí vang, bảo kiếm bên hông như cảm nhận được sát khí của chủ nhân, mơ hồ như có tiếng ngân réo rắt cùng hòa vang.
Cổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cuu-vot-nam-phu/1715268/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.