Khi Thẩm Văn Hãn xách theo túi đi đến nhà lớn nhà họ Ôn, nhìn thấy chính là một dãy xe sang trọng đậu sát bên đường.
Xa xa phòng khách đèn đuốc sáng trưng, loáng thoáng có thể nhìn đến đám người y hương tấn ảnh bên trong.
Anh chần chờ giây lát, vòng về hướng cửa sau.
Đi qua đường nhỏ, xuyên qua một khu vườn nữa là có thể đi đến mặt bên nhà chính nhà họ Ôn. Anh nghĩ, ba Ôn mẹ Ôn sẽ không hi vọng có xung đột, còn nhìn thấy anh xuất hiện ở hiện trường khách mời yến hội của bọn họ.
Rời khỏi tuyến đường chính, bên ngoài nhà họ Ôn ánh sáng có chút mờ tối.
Thẩm Văn Hãn một mình một người chậm rãi đi trên đường nhỏ yên tĩnh, đèn chiếu sáng trên tường rào kéo dài thay đổi bóng người trên mặt đất. So sánh với náo nhiệt bên trong, ngoài tường có vẻ đặc biệt trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Nhưng lúc anh đi đến cửa sau, lại nhìn thấy một người vốn không nên xuất hiện ở chỗ này.
Lái xe Tiểu Triệu đứng ở trước cửa, vừa nhìn thấy anh liền nở nụ cười, cung cung kính kính nói: “Thẩm tiên sinh, tiểu thư bảo tôi ở đây đợi anh.”
Ôn Như Thị? Thẩm Văn Hãn há miệng thở dốc, anh cũng không có nói cho cô biết hôm nay anh sẽ trở về. Nhưng cuối cùng anh vẫn không hỏi gì hết, chỉ lễ phép nói tiếng cám ơn với lái xe Tiểu Triệu.
Đến tận khi Tiểu Triệu mang anh đi thẳng lên tầng ba, loại cảm giác không xác định đó càng thêm rõ ràng.
Tiểu Triệu đã hoàn thành nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cuu-vot-nam-phu/1715233/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.