Edit: Meiyan.
Khung cảnh hiện ra trước mắt nàng là không gian mênh mông vô tận, mây bay mờ ảo trên bầu trời xanh thẳm không lấy một tia khói bụi ô nhiễm, ánh nắng từ tầng mây chiếu xuống xuyên qua tầng tầng lớp lớp rừng cây, những đàn chim tước bị chấn kinh mà bay tứ loạn chạy trốn trong rừng.
Chóp mũi cảm nhận được từ trong không khí truyền đến mùi máu tươi còn mới mẻ làm nội tâm lạnh thấu xương, âm thanh của thú vật phẫn nộ mà tru lên phảng phất như có thể làm đất trời rung chuyển.
Lâm Thiên Sương phát hiện bản thân đang nằm trên mặt đất, màng tai hơi rung động, nàng bị một cỗ lực lượng thật lớn uy hiếp đến không thể nhúc nhích,chỉ có thể nỗ lực che lại lỗ tai hòng thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của sóng âm.
Bước chân của yêu thú nặng nề nện trên mặt đất hướng tới chỗ nàng mà bước đến, mỗi một bước chân giáng xuống như những bàn thạch to lớn rơi xuống đất, phát ra âm rhanh chói tai.
Lâm Thiên Sương cảm nhận tứ chi của mình có chút đau nhức, khi nhìn xuống thân thể thì phát hiện nàng một thân toàn máu chảy đầm đìa, miệng vết thương lớn nhỏ, váy áo đều bị cắt thành vụn nhỏ tả tơi, bao trùm trên người là tài chất khinh phiêu phiêu*
* này mình không hiểu nên mình để nguyên câu văn.
Hoang mang nổi lên trong đầu, nàng khi nào mà đổi quần áo vậy?, bộ y phục này cũng không phải là bộ nàng đã mặc khi đi làm.
Lâm Thiên Sương ngồi dậy nhìn bốn phía, trên mặt đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cuu-vot-hau-cung/244492/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.