Sau khi cuộc họp báokết thúc, Nhã Chi vẫn luôn dùng ánh mắt như muốn xuyên thủng người Giang Tịnh Viễn. Rõ ràng hắn đã nghe cô nói muốn hoãn lại đính hôn. Chỉ muốnhắn thừa nhận rằng bọn họ đang qua lại, lấy hôn nhân làm mục đích. Côkhông hiểu lần này hắn muốn làm gì? Tuy giữa cô và hắn đã tiến đến mứccuối cùng, nhưng thời gian quen biết quá ngắn, cô hoàn toàn không hiểuvề bản thân hắn.
Tâm tình càng ngày càng tệ, lúc ra khỏi hộitrường cuộc họp báo cô vẫn ngồi yên để Giang Tịnh Viễn bế cô ra ngoài.Hắn đưa cô vào thang máy lên văn phòng của hắn ở tầng cao nhất. Sau khihắn thả cô xuống ghế sofa. Nhã Chi vung tay lên tát Giang Tịnh Viễn mộtcái. Lực dùng không lớn không nhỏ, làm mặt Tịnh Viễn lệch sang một bên.Trên làn da trắng hơi ửng đỏ.Read more…
Giang Tịnh Viễn bị đánhnhưng vẫn không cáu giận, ngược lại còn cười như có như không:“ Kiếptrước tôi nợ em thì phải! Hết đánh tôi một trận, vứt tôi vào nhà hoang,tát tôi mấy lần.”
”Em cứ ra ngoài hỏi có ai dám đối xử với tôi như em mà còn tồn tại?”
Nhã Chi cười lạnh: “ Anh không làm gì tôi thì có cho tôi cũng chẳng thèm!Giang Tình Viễn! Rút cuộc anh muốn gì?”
”kết hôn” Giang Tịnh Viễn phun ra hai chữ khiến Nhã Chi ngây người. Đến khihồi phục lại tinh thần, hai mắt cô đỏ au tức giận hét lên: “Anh điênrồi!”
Giang Tịnh Viễn nhíu mi, lên tiếng nhắc nhở Nhã Chi cách ăn nói:“Đôi khi tôi tự hỏi không biết em có phải tiểu thư của nhà họ Triệu hay không? Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cua-hu-nu-nan-cong-thanh-thang/40261/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.