Edit: Mai
Beta:Mai
Khi Tần Tĩnh Nhung bưng chén rượu lên, tiếng cười, nói chuyện, cãi cọ ồn ào dần dần dừng lại.
Hắn bưng bát rượu, sải bước đi đến bên cạnh lửa trại, nhìn chung quanh một vòng rồi cất cao giọng nói: “Lần này vượt qua âm mưu của người man, đều nhờ chư vị huynh đệ đồng tâm hiệp lực, bát rượu đầu tiên ta kính tất cả mọi người đang ngồi ở đây, không cầu ngày sau chư vị đều phong hầu bái tướng chỉ mong cùng chư vị cùng áo gấm về làng!”
Chư vị tướng sĩ ầm ầm trầm trồ khen “tốt”, mọi người cùng uống cạn rượu trong chén
“Chán rượu thứ hai…” Tần Tĩnh Nhung giơ chén lên, “Kính các huynh đệ lưu lại Tưu Thủy Quan, bọn họ giao mệnh vào tay ta, nhưng ta không thể đưa họ về nhà… Các huynh đệ! Lão Tần xin lỗi các ngươi, chờ hai năm giang sơn yên ổn, thiên hạ thái bình, các ngươi đầu thai về đây! Đầu thai cho thật tốt!”
Hắn đổ bát rượu xuống mặt đất.
Vân Ngũ nghĩ đến đôi mắt mờ mịt của người què, và xác người chết bên ngoài doanh địa tộc Man, cổ họng nghẹn lại.
“Bát rượu thứ ba…” Tần Tĩnh Nhung quay đầu nhìn về phía Cố Viễn và Vân Ngũ, “Kính những hậu sinh trẻ tuổi trong quân của ta! Từ xưa công danh thuộc thiếu niên! Nhìn tuổi trẻ giỏi giang, Tần mỗ mới cảm thấy, trong sóng gió bấp bênh, khí khái Đại Chiêu ta vẫn còn mãi!”
Cố Viễn, Vân Ngũ, và các binh sĩ trẻ tuổi khác trong quân, cùng Tần Tĩnh Nhung nâng bát, uống một hơi cạn sạch.
Vân Ngũ chỉ thấy trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cua-do-hoang-de/857885/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.