Tử Yên đưa ba mình về viếng mộ mẹ. Đứng trước mộ người vợ chưa kịp tổ chức lễ cưới của mình, Trần Nhật Nam ngậm ngùi đặt bó trắng nhìn tấm ảnh trước bia mộ lên tiếng.
“Nhạc Lam, anh không ngờ được lại tìm được em trong hoàn cảnh thế này. Chỉ vì chút hiểu lầm mà chúng ta đã cách biệt nhau mãi mãi. Anh sẽ không bao giờ tha thứ cho kẻ đã hủy hoại gia đình chúng ta. Bọn họ sẽ phải trả giá cho những gì mà họ đã gây ra.”
“Mẹ, con tìm được ba rồi. Chuyện năm xưa chỉ là một sự hiểu lầm, mọi chuyện cũng đã qua, cuộc sống của con bây giờ rất tốt, mẹ hãy yên lòng mẹ nhé!”
“Nhạc Lam em biết không, con gái chúng ta sắp lấy chồng rồi. Em cũng sắp lên chức bà ngoại rồi đấy! Tử Yên bây giờ ngoài anh ra còn có rất nhiều người yêu thương, con rể của em là một thanh niên ưu tú lại rất yêu thương Tử Yên, em có thể yên lòng rồi.”
Dòng nước mắt của Trần Nhật Nam rơi xuống, Tử Yên ôm lấy tay ba mình an ủi.
“Ba, chẳng phải ba hứa với con là đến đây sẽ không khóc sao? Bây giờ ba lại thế rồi.”
“Ba… Thật sự ba không thể kiềm chế được. Hai mươi mấy năm cách biệt giờ lại gặp nhau như thế này…Tử Yên, ba thật sự rất đau lòng.”
“Con biết, con tin mẹ ở trên trời cũng đã hiểu được lòng ba. Mẹ cũng không muốn ba đau lòng thế này mãi đâu, ba cứ thế này mẹ con làm sao yên lòng chứ!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cua-do-cau-cua-ban-trai-cu/3595478/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.