Lý Thiên Kỳ rời khỏi nhà Trình Hữu Thanh lang thang trên đường, giúp người khác hạnh phúc viên mãn thì ai giúp mình đây! Lấy chiếc điện thoại ra lần đến tên Tống Mặc Vũ cô khựng lại. Mấy ngày qua vì lo cho chị Tử Yên mình cũng không liên lạc với anh ấy, thế mà anh ấy cũng chẳng thèm liên lạc với mình. Chẳng lẽ đối với sự theo đuổi nhiệt tình của mình mà anh ấy không chút rung động nào sao? Sao lại sắt đá như vậy chứ!
“Đáng ghét, tim anh được rèn bằng đồng hay bằng sắt mà chẳng có cảm giác gì hết vậy? Một tin nhắn hỏi thăm cũng chẳng có.”
“Mắng ai đấy?”
Nghe giọng nói quen thuộc, Lý Thiên Kỳ giật mình ngước mắt nhìn lên thấy Tống Mặc Vũ đang ở trước mặt mình thì ngạc nhiên.
“Anh Mặc Vũ, anh làm gì ở đây vậy?”
Không thể nói là lúc nãy đã theo sau cô đến đây, vì có chút ghen tuông nên giận dỗi đi uống rượu, và càng không thể nói là vì lo lắng cho cô nên mới quay lại nhưng không dám đến gần. Tống Mặc Vũ viện lý do nói.
“Tình cờ đi ngang qua.”
“Trùng hợp vậy sao? Anh… uống rượu à?”
“Gặp mấy người bạn nên có uống một chút. Còn em, sao lại một mình ở đây?”
“Em đến nhà người quen có chút việc.”
Dấu diếm không muốn mình biết chuyện đi cùng với người đàn ông kia sao? Nhưng hình như sắc mặt cô ấy lúc nãy không được vui, chẳng lẽ đã cãi nhau rồi.
“Lên xe đi tôi đưa em về.”
Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cua-do-cau-cua-ban-trai-cu/3595475/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.