Trình Hữu Thanh nhìn thấy Lâm Ngạn Tử thì trong lòng có chút thắc mắc. Chẳng phải cô ấy nói là muốn trốn tránh gi đình vì không muốn bị ép gả sao? Bây giờ lại đường hoàn xuất hiện ở đây chẳng lẽ lại bị bắt về rồi! Nghĩ thế anh định bước về phía cô xem tình hình thế nào, còn chưa kịp đi thì Lý Thiên Kỳ đã trở lại.
“Anh Hữu Thanh, anh cũng đến tham dự bữa tiệc này à?”
Vừa nói Lý Thiên Kỳ vừa bước đến ôm lấy cánh tay Lục Cảnh Thần nở nụ cười tươi, Lục Cảnh Thần ánh mắt nghiêm nghị nhìn Lý Thiên Kỳ trầm giọng.
“Lại giở thói trẻ con, bỏ cái tay cháu ra ngay.”
“Cậu khó ở quá đấy!”
Vừa nói Thiên Kỳ vừa bỏ tay Cảnh Thần ra với gương mặt bí xị. Trình Hữu Thanh thấy thế thì cười nói.
“Em thừa biết cậu út của em là tảng băng mấy vạn năm không tan chảy còn gì. Mặc kệ cậu ta.”
“Chả biết đến bao giờ mới chịu thay tính đổi nết cho con cháu nhờ. Cứ khó ở thế này cả đời cũng chả lấy được vợ.”
“Nói nhảm gì đấy?”
“Cháu… cháu có nói gì đâu.”
Nhìn thái độ của hai cậu cháu làm Trình Hữu Thanh không khỏi buồn cười, nhưng anh vẫn không quên chú ý đến cô gái nào đó đang đứng trò chuyện vui vẻ với chàng trai kia.
“Nói gì mà vui thế nhỉ!”
Lâm Ngạn Tử bên kia không hề biết đến sự có mặt của Trình Hữu Thanh. Cô vui vẻ trò chuyện cùng Tống Mặc Vũ vì biết anh và Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cua-do-cau-cua-ban-trai-cu/3595451/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.