Tan làm sau một ngày mệt mỏi, Lạc Tử Yên rời khỏi bệnh viện khi trời đang dần tắt nắng. Vừa lái xe ra khỏi cổng bệnh viện, cô đã nhìn thấy Lục Cảnh Thần đứng chắn giữa lối ra. Tên trai bao này lại muốn gì đây? Bước xuống khỏi xe cô đi về phía Lục Cảnh Thần hỏi.
"Anh lại muốn gì? Sao lại chặn đầu xe tôi thế?"
"Tôi muốn nói chuyện với cô."
"Chúng ta có chuyện gì đáng để nói sao?"
"Đương nhiên có, nếu không có vì sao hôm trước cô lại bám đuôi xe tôi làm gì?"
"Thì ra là anh biết tôi phía sau nên cố tình chạy nhanh hơn đúng không? Nói đi, rốt cuộc anh là ai hả?"
"Tôi nhắc lại một lần nữa, tôi là Lục Cảnh Thần."
Lục Cảnh Thần??? Cái tên này sao lại quen như vậy nhỉ! Hình như mình đã nghe ở đâu rồi thì phải. Lạc Tử Yên lục lọi trong đầu mình để nhớ xem mình đã nghe thấy tên anh ở đâu, nhưng nhất thời cô không sao nhớ được. Nhìn thấy cô đang trầm ngâm như suy nghĩ , anh nhìn cô bằng ánh mắt hiếu kỳ hỏi.
"Thế nào, biết tôi là ai rồi sao?"
"Không biết, anh có chuyện gì thì nói nhanh lên đi, tôi không rảnh đứng đây chơi trò đoán già đoán non với anh đâu."
"Thôi được, tôi cũng không quanh co nữa. Ngày mai tôi muốn mời cô đi dự một bữa tiệc cùng tôi, không biết cô có hứng thú không?"
"Dự tiệc??? Tại sao lại mời tôi?"
"Không tại sao cả, chỉ là tôi thiếu một bạn nữ đi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cua-do-cau-cua-ban-trai-cu/3595407/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.