Editor: Ngạn Tịnh.
Kim Mộc Lân vội vàng thả Cung Tiểu Kiều lên ghế sa on, sau đó rầu rĩ nhìn cô.
Trước đó cô nhóc này đã nhắc nhở hắn rồi, nhỡ đâu cô ngất xỉu thật, vậy hãy đánh thức cô dậy.
Đánh thức à...
Dùng cách gì cũng đều được sao?
Bộ dáng chẳng chút phòng bị nào nằm trước mặt hắn, hơn nữa còn có lý do danh chính ngôn thuận.
Vậy rốt cuộc hắn có nên ăn hay không đây? Hay là không ăn?
Ngay khi Kim Mộc Lân do dự không quyết, chuông điện thoại di động của Cung Tiểu Kiều vang lên.
"Chú Cố... Chẳng lẽ là ba Cố Hành Thâm?"
Kim Mộc Lâm đang suy nghĩ vấn đề có nên ăn hay không, lòng có chút không yên, vốn đang định nhấn tắt, cuối cùng lại nhấn sai.
"Tiểu Kiều..."
Kim Mộc Lân bị dọa sợ hết hồn, đây không phải giọng nói của Cố cầm thú sao?
Tại sao hắn lại có phản xạ có điều kiện kinh sợ thế này? Trái lại bây giờ hắn đếch phải sợ anh ta nữa! Phi phi! Cho tới bây giờ hắn chưa từng sợ anh ta!
"À ~ là chú Cố à ~"
Cố Hành Thâm khựng lại một chút, sau đó ngữ khí bình tĩnh nói, "Kim Mộc Lân, để Tiểu Kiều nghe điện thoại."
"Tìm tiểu sư muội của tôi có chuyện gì? Ngại quá nha! Bây giờ cô ấy không tiện nghe ắm!"
"Cô ấy đang làm gì?" Ngữ khí tình tiết phức tạp.
"À ~ Cô ấy vừa rồi vận động quá kịch liệt, ngất rồi!"
Tút-----
Kim Mộc Lân vốn đã soạn sẵn một dãy dài lời thoại rồi, lại không ngờ Cố Hành Thâm chỉ nghe tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cua-bao-boi-nguoi-me-nay-con-muon/1658024/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.