Editor: Ngạn Tịnh.
"Học tỷ, hôm nay là sinh nhật một người bạn của em, em có thể đi trước hay không?"
"Là thần thánh phương nào lại trâu như vậy, lại có thể mời được em đến dự sinh nhật?"
Cung Tiểu Kiều cười khan.
"Thật không nỡ thả em đi! Cái buổi dạ tiệc Nguyên đán kia..." Học tỷ nháy nháy mắt nhìn cô.
Cung Tiểu Kiều lập tức đáp lời, "Chỉ cần em rảnh rỗi nhất định sẽ tới trợ giúp!"
"Duyệt ha ha ah! Chị đây chỉ chờ mấy câu này của em thôi!"
Cung Tiểu Kiều lau mồ hôi, "Đúng rồi, người bạn kia làm vũ hội hóa trang có thể cho em mượn bộ quần áo hay không?"
"Có thể! Đương nhiên là có thể! Bộ này? Bộ này? Hay là bộ này?"
Cung Tiểu Kiều quét mắt nhìn vải vóc trên tay học tỷ, "Được rồi, cứ lấy cái trên người em đi!"
Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có cái này là nhiều vải nhất rồi.
-
Cung Tiểu Kiều đi ra ngoài, Cố Hành Thâm quả nhiên vẫn chưa rời đi, vẫn như trước ngồi trên ghế dưới gốc cây kia.
Thấy cô đi ra, Cố Hành Thâm có chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn cô.
Mặc kệ như thế nào, hôm nay là sinh nhật anh, lựa chọn vào loại thời điểm này tổn thương anh quả thật là hơi quá đáng.
Cung Tiểu Kiều đi về phía anh, "Đi thôi! Mọi người đều đang chờ anh đấy!"
Cố Hành Thâm liếc mắt nhìn cô một cái, nghiêng đầu sang chỗ khác, vẻ mặt thoạt nhìn là đang giận dỗi với cô.
Đối với hành động trẻ con hiếm thấy của anh, Cung Tiểu Kiều cực kỳ hoài nghi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cua-bao-boi-nguoi-me-nay-con-muon/1657990/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.