Sau khi hai người trở lại đơn vị, đây là ngày đầu tiên Nguyên Soái quay lại huấn luyện. Tất cả mọi người tự nhiên đứng thẳng mạnh mẽ, sợ ngày đầu tiên vi phạm cấm kỵ của huấn luyện viên sẽ bị mắng.
Nhưng Nguyên Soái hôm nay không có tâm tư quản những người khác, ánh mắt đảo qua hai tên ngu ngốc kia, lấy ra bản kiểm điểm của bọn họ.
Thiệu Chính và Chu Tường sắc mặt cứng đờ, đột nhiên có dự cảm không lành.
Nguyên Soái vừa nhấc cằm, thản nhiên nói: “Từng người một, đứng ở đây đối mặt với mọi người, đọc to bản tự kiểm điểm của mình cho bọn họ nghe để mọi người rút kinh nghiệm!”
Thiệu Chính và Chu Tường liếc nhau, vẻ mặt cay đắng. Để thể hiện thành ý và thái độ nhận lỗi, bản kiềm điểm bọn họ viết vài ngàn từ và còn cực kỳ... buồn nôn.
Chu Tường không còn cách nào khác ngoài việc đắp thêm một lớp da lên mặt, bước tới cầm bản kiểm điểm và đọc cho mọi người nghe.
Nguyên Soái lạnh giọng quát: “Đọc to lên!” Chu Tường vội vàng nâng âm lượng lên, nhìn chằm chằm tờ giấy trong tay, không dám ngẩng đầu nhìn mọi người.
Năm giờ trời vẫn còn tối, đèn trên sân tập hợp rất mờ, Chu Tường và Thiệu Chính rất chăm chỉ đọc, không dám lơ là một chút nào. Không bị khai trừ đã tạ ơn trời đất rồi, làm gì còn dám bất mãn với cách trừng phạt của Nguyên Soái.
Hai người rốt cục đọc xong, Nguyên Soái cười lạnh một tiếng, nhàn nhạt nói: “Các cậu không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-chinh-phuc-quan-y/3068420/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.