Niếp Duy An như bị sét đánh, toàn thân run run, dục vọng vừa rồi còn mãnh liệt nóng bỏng giờ như bị dội nước đá, nổi da gà tứ phía.
Nguyên Soái trong lòng mừng thầm, còn tưởng rằng chính mình kỹ thuật cao siêu làm cho người dưới thân dục tiên dục tử [1], khiến cô không tự chủ được run lên.
Vì thế, Nguyên Soái da mặt co quắp cố nặn ra nụ cười, tiếp tục dụ dỗ: “Cầu xin anh đi, anh cho em...”
Niếp Duy An vẻ mặt đỏ bừng, rốt cục nhịn không được rút tay ra, sờ lên mặt anh, nhéo một cái hỏi: “Vẻ mặt này của anh... Nụ cười quyến rũ đó là sao?”
Nguyên Soái da mặt rốt cục ngừng co quắp, chân thành hỏi: “Mê người sao?”
Niếp Duy An: “...”
Niếp Duy An thở dài nghiêm túc nói:“Họa hổ bất thành [2] a! Anh hiểu không?”
Nguyên Soái nhíu mày, đặt ở Niếp Duy An trên người không rõ cho nên.
Nguyên Soái cao to cường tráng, thể trọng không nhẹ, hai chân mở rộng, thứ nóng rực kia còn chôn sâu trong cơ thể cô… Niếp Duy An cảm thấy mình như một con cá trên xiên bị nướng chín, thật sự khó coi, cô nhướng mày không kiên nhẫn hỏi: “Anh có làm hay không? Không làm đi ra ngoài!”
Nguyên Soái nháy mắt hồi phục tinh thần lại, hai mắt sáng quắc nhìn chằm chằm cô, chậm rãi mở miệng nói: “Em còn không cầu xin anh, không cho em!”
Niếp Duy An quả thực muốn giết người, lão xử nam nhà anh mới được ăn mặn mà còn bày đặt giả vờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-chinh-phuc-quan-y/3068347/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.