Những bộ đội đặc chủng này từ lâu đã quen với việc huấn luyện hàng ngày, căn bản không chịu ngồi yên, họ gần như chán nản trong căn nhà dưới lòng đất, buồn bực không biết chờ đến bao giờ mới có mệnh lệnh hành động.
Đương nhiên, bọn họ không phải là người địa phương, chưa kể đến cho dù là ở thị trấn này, chính phủ nước T cũng không có tuyệt đối nắm quyền quản lý, khắp nơi thế lực hỗn tạp, còn có các tổ chức ngầm xã hội đen chiếm cứ, nội chiến vẫn liên miên, đối với các Quốc giá khác vẫn không thể xem nhẹ các biện pháp đề phòng.
Hoa Nam Lợi Nhận phụ trách bao vây và đánh chặn cuối cùng, đơn vị xung phong đầu tiên là phân đội đặc chủng M Quốc. Tất cả các quốc gia đều có huy hiệu thêu màu đỏ trên cổ áo, ngoài ra còn có ám hiệu đặc thù để kết nối với nhau và đảm bảo rằng không có gì sai sót xảy ra, cũng để đè phòng trường hợp người của mình ngộ thương lẫn nhau.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, chính thức triển khai hành động.
Nắng hè như thiêu đốt, cát vàng ngập cả một góc trời.
Thiệu Chính không kiên nhẫn chọc chọc vào vai gầy của Tống Đình Ngọc. Tống Đình Ngọc rõ ràng cao hơn Thiệu Chính vài cm, nhưng khí thế của anh không bằng, vì vậy anh chỉ biết nhịn xuống.
Dương Diệp cau mày, thấp giọng khiển trách: “Đừng bắt nạt bác sĩ tiểu Ngọc!”
Thiệu Chính vẻ mặt tức giận, bất mãn hừ một tiếng: “Huấn luyện viên cố ý lừa gạt chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-chinh-phuc-quan-y/3068343/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.