Tống Thù đứng ở trên cầu gỗ, gió nhẹ khẽ lay động tà áo, lúc này hắn dường như cùng nắng chiều hoà vào một thể. Từ phía xa xa hắn đã nghe được tiếng cười đùa của hai thiếu niên vang vọng lại đây. Hắn xoay nghiêng người lại, nhìn theo hướng âm thanh truyền đến, thì thấy được hai thiếu niên mặc áo xám sóng vai đi tới, thiếu niên thấp hơn đang bày trò hái hoa để cài lên tóc của thiếu niên bên cạnh hắn nhưng đáng tiếc bởi vì chiều cao chênh lệch nên hắn không thực hiện được âm mưu.
Sâu trong trí nhớ của hắn, trong ngôi nhà này chưa từng vang vọng tiếng cười đùa, hắn cùng huynh trưởng không phải là người thích đùa giỡn, mà thế hệ phía sau bọn hắn thì còn chưa ra đời.
Tống Thù liếc Đường Cảnh Ngọc vài lần, hắn biết hai người vốn là có chuyện tìm hắn nên liền đi về phía đầu cầu.
“Tìm ta có việc sao?” Hắn đứng ở đầu cầu, ánh mắt dừng ở trên người Đường Cảnh Ngọc.
Đường Cảnh Ngọc liếc nhanh Tống Thù một cái đánh giá tâm tình của hắn, nhưng đến cùng là nàng vẫn không sờ được tâm tình lúc này của hắn như thế nào, nàng cũng chỉ có thể cố lấy dũng khí mà mở miệng:“Chưởng quầy, sắp đến tết Nguyên Tiêu rồi, ta cùng Chu Thọ muốn thả hoa đăng, chưởng quầy có thể dạy chúng ta được không? Làm cái hoa đăng đơn giản nhất cũng được. Nhóm người Lý sư phụ hiện tại rất bận, chúng ta cũng không dám phiền bọn họ.”
Tống Thù nhìn về phía Chu Thọ, Chu Thọ nâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-chiem-giu-cua-chuong-quy/2266728/chuong-15-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.