Tuy trời đã vào hoàng hôn, nhưng không khí rất ngột ngạt, không có chút gió nào.
Tống Thù là chưởng quầy, thân phận cao nhất trong đám người nên đi ở phía trước, Tiền Tiến đi bên cạnh bồi hắn nói chuyện, thuận tiện giới thiệu. Đường Cảnh Ngọc là người từ bên ngoài tới mà Chu Thọ cũng không phải là người thành Gia Định nên cả hai người họ không biết tí gì về nơi này.
Lần này Đường Cảnh Ngọc mới gọi là chân chính đi ra bên ngoài để tham quan Giang Nam, đối với nơi đây nàng khá quen thuộc vì nàng vẫn thường nghe mẫu thân kể về nó, Đường Cảnh Ngọc trong lòng vẫn là muốn đến đây một lần, trên đường nhìn thấy điều gì nàng cũng thật ngạc nhiên, cho nên đối với những giới thiệu của Tiền Tiến nàng hết sức chăm chú lắng nghe.
Từ đăng phô đi qua một con phố, trung gian nối liền hai bên bờ một là chiếc cầu rộng bốn trượng bắc ngang, hai bên bờ liễu rũ xanh ngắt, rõ ràng so với nơi khác mát mẻ hơnrất nhiều.
Tiền tiến nghiêng người giới thiệu với bọn họ:"Đây là sông Hoàng Lịch, chảy theo hướng nam về Hối Long đàm, cứ đến mỗi mùa hoa đăng, dân chúng trong thành đều đã tụ tập đến bờ sông phóng hoa đăng, lúc đó hai bên bờ sông sáng trưng như ban ngày. Đúng rồi, tết Trung Nguyên dân chúng nơi đây cũng phóng hoa đăng, vài ngày nữa ta dẫn các ngươi đi xem náo nhiệt."
Chu Thọ ngơ ngác , Tiền Tiến nói cái gì thì nàng nghe cái đó, rất ít khi mở miệng hoặc sợ hãi mà than thành tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-chiem-giu-cua-chuong-quy/122775/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.