Tác giả : Phôi Tiếu Quân.
Editor : Ayukami.
Tất cả lý tưởng hào hùng mới rồi khi tôi đi vào cửa nhà Miêu Tam đều tan thành mây khói.
Gõ hay không gõ cửa tôi cũng đấu tranh ước chừng mười phút. Vì thế, tôi ngồi ở bậc thềm cửa nhà Miêu Tam soạn tin nhắn: anh đã ngủ chưa?
Tôi suy tư thật lâu mới gửi tin, sau đó là nôn nóng chờ đợi, có điều một lát sau Miêu Tam liền nhắn tin trả lời tôi, hai chữ rất đơn giản: ngủ rồi
Tôi thở dài, người ta đã ngủ, tôi còn có thể nói cái gì đây? Rõ ràng không muốn để ý tôi, nếu không tôi cũng trở về tắm rửa đi ngủ thôi.
Tôi đang do dự có đi hay không, Miêu Tam lại nhắn vào một tin: chuyện gì
Trong lòng tôi vui vẻ, trả lời: nếu anh còn chưa ngủ, phiền xuống giường mở cửa cho em.
Tin gửi đi còn chưa đến vài giây, thậm chí ngay cả tôi còn chưa kịp đứng lên từ bậc thềm cửa nhà Miêu Tam, cửa đã bị mở ra. Nguyên bản tôi tựa vào trên cửa không hề chuẩn bị ngã ngửa vào cửa nhà Miêu Tam.
Sắc mặt Miêu Tam vẫn nghiêm túc như trước, tôi vội bò lên cười hì hì nói: “Qua cửa đều là khách, biểu cảm này của anh thật sự là… Không hiếu khách mà…”
Miêu Tam mặt không chút thay đổi xoay người trở về phòng, tôi vào nhà khép cửa lại sau đó giống như chó săn đi theo sau anh ta.
Miêu Tam cứ đi cứ đi đột nhiên xoay người một cái, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-cau-dan-khong-hoan-my/4320677/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.