Chương trước
Chương sau
Lúc sáng Trịnh Cảnh Đồng còn êm đẹp đi xuống lầu, thế nhưng buổi chiều lúc y lại xuống lầu mọi người phát hiện mặt mũi y sưng bần, gương mặt vốn rất tốt hiện tại vô cùng thê thảm.
Emma, đây nhất định là gặp phải bạo lực gia đình a! Trong nhà này cũng chỉ có một mình thiếu phu nhân sẽ đánh thiếu gia như vậy!
Người hầu trong nhà đều nghị luận sôi nổi, nói Phó gia này ra tay thật sự là không được, lúc trước thiếu gia bị anh trai của thiếu phu nhân đánh, hiện tại lại bị thiếu phu nhân đánh, nhìn hình dạng cùng quy mô mặt mũi sưng thế này, quả thực giống nhau như đúc a, quả nhiên không phải người một nhà thì không vào cùng một nhà! Thiếu gia bị ăn tới gắt gao đây.
Người hầu Trịnh gia đều ngầm lén lút gọi Phó A Bảo là thiếu phu nhân, bất quá bọn họ ở ngay trước mặt Phó A Bảo không dám nói như thế, bởi vì vừa mới bắt đầu gọi, Phó A Bảo xù lông đến lợi hại, đánh Trịnh Cảnh Đồng mạnh mẽ một trận, nói nhất định là Trịnh Cảnh Đồng ở sau lưng xúi giục.
Lúc ăn cơm tối Vu Thư và Trịnh Trí Viễn đầy mặt hắc tuyến nhìn Trịnh Cảnh Đồng, xảy ra chuyện gì, không phải hôm qua còn rất tốt sao, A Bảo không phải còn quay một video bày tỏ thâm tình như thế sao, hai người không phải rất ngọt ngào, không phải tu thành chính quả rồi sao, sao mới một ngày liền đánh về nguyên hình, nha không đúng, đây còn gay go hơn so với nguyên hình a, con trai đã lâu không có thảm như vậy rồi.
Tiểu Duệ Duệ ngồi ở một bên trên ghế trẻ em trợn mắt ngoác mồm nhìn Trịnh Cảnh Đồng ba ba lớn này, sau đó miệng giật giật mắt cong lên khuôn mặt nhỏ nhăn lại — "Oa......" Bé bỗng chốc khóc lên, bé bị dáng vẻ của Trịnh Cảnh Đồng dọa sợ rồi, người này thật là đáng sợ! Hu hu hu, ba ba mau tới cứu con!
Ngô...... Bé nhìn quanh một vòng, phát hiện Phó A Bảo ba ba này không ở đây, liền bẹp miệng tay hướng về phía Vu Thư gào khóc, bà nội mau tới cứu con!
Trịnh Cảnh Đồng hiện tại đây có quan trọng bằng Tiểu Duệ Duệ trong mắt Vu Thư a, Vu Thư nghe thấy cháu yêu khóc quả thực tâm đều nát rồi, tâm can bảo bối này của nhà bà không phải ngoan lắm sao, rất ít khóc, hiện tại lại bị khuôn mặt của Trịnh Cảnh Đồng dọa sợ tới khóc, thế là bà liền trừng mắt về phía Trịnh Cảnh Đồng: "Mau chóng biến đi, cơm nước mẹ sai người mang lên cho con, cái bộ mặt này của con cũng không cần đi rêu rao, xem khiến Duệ Duệ dọa sợ rồi." Bà nhẹ nhàng ôm Tiểu Duệ Duệ vào trong ngực dỗ, "Không khóc không khóc, bà nội đuổi cha đi, ngoan."
Trịnh Trí Viễn cũng ở một bên phất phất tay, ra hiệu Trịnh Cảnh Đồng mau chóng lên lầu, đừng có dọa sợ cháu ông.
Trịnh Cảnh Đồng: "......" Y tuyệt đối là miễn phí cuộc gọi được tặng (*) a! Như thế nào cả nhà đều ghét bỏ y a?
((*) Tui chả biết phải giải thích cho các thím chỗ này thế nào theo cách bên Trung, nhưng tui sẽ giải thích một cách đơn giản nhất, các thím dùng sim Sinh viên hàng tháng sẽ được cộng 25k tiền khuyến mãi gọi nội mạng, cái khoản 25k này có cũng được mà không có cũng chẳng sao đúng không????? Nói thế này để chỉ một người không được mọi người quan tâm tới, giống như anh Đồng bị cả nhà hắt hủi vậy =.=")
"...... Cơm nước đưa tới thư phòng đi." Tự thân biết không đấu nổi với con trai Trịnh Cảnh Đồng cũng không nói nhiều cái gì, y vẫn là biến mất đi.
Vu Thư và Trịnh Trí Viễn liếc mắt nhìn nhau, thế nhưng hạnh phúc của con trai cũng rất quan trọng mà, Vu Thư ăn cơm xong trấn an xong Tiểu Duệ Duệ sau đó liền tới thư phòng tìm con trai, hỏi y một chút nguyên nhân A Bảo hôm nay không xuống.
"Mẹ nói, con hôm qua không phải lại hành hạ nó chứ?" Có nói Vu Thư cũng không tiện nói quá rõ, bà cũng phải tránh hiềm nghi, nhưng con trai nếu như thực sự quá quá đáng bà vẫn là nhắc nhở, A Bảo là thanh niên, thế nhưng thanh niên cũng không phải vạn năng, lúc còn trẻ lăn qua lăn lại thân thể hỏng rồi sau này có thể chịu được không.
Hơn nữa bà còn rất lo lắng, A Bảo là mổ bụng sinh ra Tiểu Duệ Duệ, vết thương vừa mới khôi phục mà thôi, một hai năm tới căn bản cũng không thích hợp mang thai lại, bà sợ con trai sơ ý một chút phạm sai lầm, đến lúc có con, mặc kệ sinh hay không đều tổn thương thân thể a.
Trịnh Cảnh Đồng bị mẹ mình hỏi như vậy thật sự cảm thấy rất lúng túng, bất quá y cũng thực sự rất chột dạ, mặt A Bảo phỏng chừng phải sưng vài ngày đấy, yếu ớt là một chuyện, bất quá y quá nhẫn tâm cũng là một chuyện, y có lỗi.
Thế là y nhỏ giọng nói: "Con sau này chú ý một chút." Mặt y có chút đỏ, không nghĩ tới mình có một ngày vậy mà sẽ cùng mẹ mình trong thư phòng thảo luận chuyện "nghiêm túc" như thế.
"Sẽ không mang thai chứ?" Lông mày Vu Thư thoáng nhíu.
"Không, mẹ yên tâm, con cẩn thận lắm." Khóe miệng Trịnh Cảnh Đồng giật giật, mẹ y thật là đủ bận tâm.
"Vậy thì tốt." Vu Thư yên lòng, "Có điều con nhưng phải kiềm chế một chút, đừng tưởng rằng A Bảo còn trẻ mà dằn vặt nó lung tung, xem hôm nay khiến Duệ Duệ sợ hãi, có một chút dáng vẻ làm cha không!"
Trịnh Cảnh Đồng lại sám hối một lần, đảm bảo sau này không xằng bậy, sau đó y và Vu Thư nói mấy chuyện y tra gần đây.
"Mẹ, mẹ còn nhớ Lưu gia kia không?"
"Còn nhớ a, làm sao vậy?"
Trịnh Cảnh Đồng nói đầu đuôi sự tình với Vu Thư, hóa ra huynh muội Đinh gia là Từ Thanh thu mua.
Đinh Vũ và Đinh Lê gia cảnh không tốt lắm, cha mẹ ly dị, hai người đi theo người cha sâu rượu, có lúc còn sẽ chịu bị đánh, học phí học đại học vẫn là khoản tiền cho vay, thời điểm năm thứ nhất đại học còn làm việc part - time, trải qua cũng không tốt lắm.
Mấy tháng trước, cũng chính là trước học kỳ, Từ Thanh không biết làm thế nào liền đi tìm hai huynh muội bọn họ, cho bọn họ không ít tiền, để hai người bọn họ gia nhập club Anime, Từ Thanh lại điều tra tới mức rất rõ ràng, tính cách của Phó A Bảo bà ta là tra rồi lại tra, chắc chắn Phó A Bảo nhất định sẽ quay trở lại club lúc trước mới bố trí một màn này.
Vốn là theo gia cảnh của huynh muội Đinh gia mới sẽ không chơi trò cosplay đốt tiền như thế, đều là Từ Thanh ở sau lưng yên lặng tài trợ.
Từ Thanh từ sau khi con gái xuất ngoại vẫn ghi hận trong lòng, Trịnh Cảnh Đồng lúc trước ở trên weibo ra tay một phen khiến cả nhà bà đều thân bại danh liệt, đặc biệt Giai Giai, sau này tìm nhà chồng tốt cũng khó khăn, bà lúc trước cho rằng Trịnh Cảnh Đồng một nhà sẽ tìm bọn họ phiền phức, ai biết Trịnh gia còn chưa có động thủ Phó gia đã động thủ trước, Lưu gia đoạn thời gian đó chuyện xui xẻo lần lượt từng cái một.
Từ Thanh hận a, bà ta cơ hồ cũng không dám ra ngoài cửa, không quen biết thì thôi, quen biết sau lưng bà đều chỉ chỉ chỏ chỏ bà ta, có thậm chí còn ở ngay trước mặt bà ta châm biếm các loại.
Bà ta cảm thấy Trịnh gia và Phó gia đều quá quá đáng rồi, cho dù lúc trước bà có tâm để con gái dựa dẫm vào người có quyền thế, nhưng chỉ là hành động một chút mà thôi, có đồng ý hay không vẫn là phải xem Trịnh gia, bà lại không có cầm dao ép, hơn nữa cuối cùng Trịnh gia không phải là không có đồng sao, rõ ràng tổn thất gì cũng không có, tại sao phải trả thù nhà bà như thế!
Từ Thanh trong lòng suy nghĩ, bà nhất định phải khiến hai nhà Trịnh Phó biết tay một chút, vì thế bà ta đã nghĩ ra một kế sách như thế.
Trên mạng không phải đều nói Trịnh Cảnh Đồng và Phó A Bảo ân ái sao, được a, tao ngược lại muốn khiến chúng mày nhìn một chút chúng nó ân ái thế nào!
Bà muốn khiến Phó A Bảo thân bại danh liệt, Đinh Vũ và Đinh Lê trước đây đều là làm nền, đều không cần lo lắng, chính là vì giành được tín nhiệm của Phó A Bảo, trong KTV bỏ thuốc bỏ thuốc mới là màn kịch quan trọng, đến lúc ảnh giường chiếu muốn chụp thế nào liền chụp thế đó, cái này đồng thời có thể để Trịnh Cảnh Đồng đội nón xanh, trên weibo show ân ái tới hăng say như vậy, quay đầu lại đánh vào mặt ba ba ba, vậy coi như liền dễ chịu rồi, chúng mày lại là nhân vật lớn, mặt mũi quan trọng nhất rồi! Liền khiến chúng mày biết tư vị của mất mặt!
Bà ta nắm chắc phần thắng, hôm trước sau khi nhận được tin tức của huynh muội Đinh gia hẹn được Phó A Bảo bà ta vẫn nằm trong trạng thái hưng phấn, bà ta rốt cục có thể báo thù! Nhưng hôm sau bà ta một mực lo lắng chờ đợi đôi huynh muội kia gửi ảnh và video cho bà, nhưng là chờ đến chờ đi không chờ được, thậm chí bà ta đều không liên lạc được với hai người kia nữa.
Một liên lạc không được không kỳ quái, hai đều không liên lạc được liền kì quái, cho dù có bất ngờ, nhưng bình thường đều tốt, đang thời khắc then chốt đứt dây xích, nghĩ như thế nào cũng không hợp lý a.
Từ Thanh hoảng rồi, bà ta không nghĩ tới sẽ thất bại, đương nhiên cũng là không nghĩ tới đứng trước thất bại phải lựa chọn biện pháp, đây hoàn toàn là đánh bà ta trở tay không kịp, bà ta dám cam đoan, huynh muội Đinh gia nếu như rơi vào trong tay Trịnh gia hoặc Phó gia, nhất định sẽ khai bà ta ra!
Từ Thanh cứ kinh hồn bạt vía như vậy một ngày một đêm, bà ta hơn 12h cũng không ngủ được, trong lòng vừa hoảng loạn vừa sợ hãi, bà ta không dám nói với Lưu Khải, chuyện lần trước sau đó Lưu Khải đối với bà không giống lúc trước nữa, bà ta sợ Lưu Khải biết việc này xong ly hôn với bà ta, bà thật sự liền xong rồi.
Bà ta ở nhà kinh hồn bạt vía, trong thư phòng của Trịnh gia Vu Thư đều sắp tức giận bùng nổ rồi!
Vu Thư ôm tim mình thở mạnh, bà hối hận a, hối hận lúc trước để ả Từ Thanh kia có cơ hội tiếp cận, lần trước làm mưa làm gió thì thôi, nhưng vậy mà đến chết không đổi, còn làm nghiêm trọng thêm, dám dùng cách thâm độc như thế hãm hại A Bảo! Nếu không phát hiện sớm, phỏng chừng hiện tại đều là ảnh khiêu dâm của A Bảo, vậy thì thực là mười tám cái miệng đều nói không rõ được!
"Mẹ, mẹ đừng tức giận, mẹ yên tâm, con đều sẽ xử lý tốt." Trịnh Cảnh Đồng nhìn mẹ mình tức giận thành bộ dạng này có chút lo lắng, mẹ lớn tuổi rồi, lại không chịu nổi kích thích này.
"Mẹ như thế nào không tức giận!" Vu Thư không thể đi tới cho con trai một cái tát, "Còn không phải con khi đó đụng phải tiểu nha đầu kia! Cũng trách mẹ, lúc trước mắt thực sự là bị mù!" Bà hiện tại hối hận muốn chết, đây đều là lỗi của bọn họ a, A Bảo lại là vô tội, vậy mà suýt chút nữa đã bị liên lụy, nếu như thật sự bị người phụ nữ kia đạt được, A bảo hẳn là đáng thương a!
Lần trước nhà bọn họ chính là quá yếu lòng, nếu như lại hảo hảo chỉnh một phen, đâu còn có chuyện bây giờ a, cũng là bởi vì không đủ tàn nhẫn, ngược lại khiến đối phương cho là bọn họ dễ chọc!
Trịnh Cảnh Đồng chột dạ, y hôm nay bị đánh tới thảm như vậy chính là nguyên nhân này, cái tính khí kia của Phó A Bảo, cậu là mắt mù nhận thức không rõ, nhưng ai bình thường sẽ nghi ngờ bạn học của mình a, hơn nữa còn là đối với bạn học có thiện ý với mình, sao biết là giả tạo a, nếu như không phải chọc phiền phức tới Trịnh Cảnh Đồng hàng này, cậu rõ ràng có thể quen biết bình thường vài bạn học và bạn bè, đâu sẽ gặp phải sự tình bát nháo như thế.
Kỳ thực cái này cũng không phải quan trọng nhất, Phó A Bảo cũng không phải muốn trách cứ Trịnh Cảnh Đồng cái gì, cậu cũng có chỗ không cẩn thận, cậu chán ghét chính là hành vi lừa dối cậu của Trịnh Cảnh Đồng hôm qua!
Vì ăn bữa tiệc lớn lại dám gạt cậu!
Hơn nữa trên miệng và mặt sưng đỏ nóng bừng, ha ha, mấy tội cũng phạt, tức giận của Phó A Bảo quả thực ngất trời, phải dạy dỗ Trịnh Cảnh Đồng một phen!
Trịnh Cảnh Đồng và Vu Thư hiện tại chỉ vui mừng sự tình phát hiện ra sớm, hiện tại quyền chủ động ở trong tay bọn họ, lúc nào không hảo hảo chỉnh một phen nữa nhân kia sẽ không bỏ qua! Quá thâm độc rồi!
Kỳ thực Trịnh Cảnh Đồng hôm qua cũng đã bắt đầu sai người đi xử lý, còn chỗ A Bảo, loại chuyện xấu xa này cũng không để A Bảo biết được, y cũng không muốn A Bảo của y nhiễm những thứ bẩn thỉu này, y hi vọng A Bảo vĩnh viễn sống tới nhàn nhã tự tại.
Trịnh Cảnh Đồng đã cảm giác mìn rất có lời, A Bảo trải qua chuyện này đã trở nên càng thêm tín nhiệm y, tuy rằng đã bị đòn một trận, thế nhưng thật đáng giá!
......
Cơm tối Phó A Bảo là ăn ở trong phòng, đều là để nguội đưa tới cho cậu, hơn nữa đều rất mềm, miệng cậu hiện tại đều đau, ăn không được cứng, cũng không ăn được nóng, cậu cảm thấy ủy khuất chết rồi, người ta là làm tới không xuống giường được, cậu đây?
Ha ha, nói ra thực sự là muốn cười rớt răng hàm, bởi vì miệng đau! Ai lên giường có thể lên tới trình độ này!
Thứ 2 Phó A Bảo xin nghỉ, cậu ngay cả cửa phòng cũng không muốn ra, đi học như thế nào được.
Xin nghỉ giống cậu còn có huynh muội Đinh gia, sau Hà Tư Kỳ lại có người phải rời khỏi trường này rồi......
Còn mấy lời đồn đại trong trường kia, Trịnh Cảnh Đồng hai ba cái liền giải quyết, huynh muội Đinh gia y đưa tới cục cảnh sát, thuốc ở trong trà là hàng cấm, hai huynh muội trải qua "Dạy dỗ" của Trịnh Cảnh Đồng, sau khi tới cục cảnh sát liền thành thật khai báo, Trịnh Cảnh Đồng đã đảm bảo với bọn họ, chỉ cần thành thực khai báo, cũng chỉ là danh tiếng chịu chút tổn hại, sẽ không thật sự bị ngồi tù gì đó, dù sao cũng là chưa thực hiện được.
Nếu như không đáp ứng, ha ha, vậy thì có thích hợp, Trịnh Cảnh Đồng y không phải là ngồi không, chế tài của pháp luật không được không có nghĩa là y hết cách rồi, muốn hành hạ cá nhân còn không dễ dàng?
Hai huynh muội cân nhắc nhiều lần liền thỏa hiệp, để Trịnh Cảnh Đồng buông tha bọn họ là không thể nào, Trịnh Cảnh Đồng còn trông cậy vào bọn họ cọ rửa oan khuất cho Phó A Bảo đây.
Vốn là không phải vụ án lớn, nhưng chính là dính tới danh nhân, Trịnh Cảnh Đồng tâm tàn nhẫn muốn dằn vặt, nhất định phải cho mọi người đều biết sự tình, trong khoảng thời gian ngắn trên mạng đều là thảo luận liên quan tới vụ án này.
Phó A Bảo đoạn thời gian đó cũng không có lên mạng, cũng bởi vì miệng đau xin nghỉ ở nhà, Trịnh Cảnh Đồng đã đăng vài cái weibo, nói A Bảo nhà bọn họ đáng thương thế nào, bi thảm thế nào thế nào.
"A Bảo đúng là người được biệt thiện lương, người ở chung với em ấy đều biết, trong thế giới của em ấy không có anh lừa gạt tôi, không có đấu đá nhau, em ấy cũng sẽ không tâm cơ đùa giỡn, rất nhiều người đều nói em ấy thiếu tâm nhãn, nhưng đây chính là chỗ đáng quý của em ấy, một người đơn thuần như thế, nhưng bởi vì liên quan tới tôi chịu nhiều thương tổn không cần thiết như vậy, thật sự rất khó vượt qua......"
Dưới weibo một mảnh khóc hu hu hu, đều cảm thấy Phó A Bảo quá đáng thương.
Tất cả mọi người nói Từ Thnh và huynh muội Đinh gia này quá đáng ghét quá ác độc, vậy mà nghĩ ra biện pháp hủy hoại thuần khiết và danh dự của người khác như vậy, nếu không kịp thời phát hiện, hậu quả kia thực sự là không thể tưởng tượng nổi, Phó A Bảo thực sự là quá đáng thương, cậu bệnh nặng một năm, thật vất vả tốt rồi thật cao hứng đi học, cho rằng kết giao được hai bạn tốt, ai biết vậy mà là hai con sói! Còn may mấy người kia chưa thành công, bằng không Phó A Bảo cũng quá oan uổng, danh tiếng liền toàn bộ phá hủy, cả đời còn có hi vọng gì! Chuyện như vậy khó khăn nhất là giải thích rõ ràng, tâm lý năng lực chịu đựng kém nói không chừng liền muốn tự sát.
Thực sự là may mắn may mắn.
Huynh muội Đinh gia trước là xin nghỉ, sau đó đã bị trường học đuổi rồi, loại học sinh này, trường học nào cũng không dám nhận a.
Mà Từ Thanh, lúc trước bà thâm độc với Phó A Bảo như thế nào, Trịnh Cảnh Đồng liền trả lại bà như thế, y không thông qua con đường pháp luật, bởi vì cảm thấy không đủ giải hận, mà là lén lút làm một vài động tác.
Phó A Bảo sau đó nhìn thấy trên tin tức bát quái viết không ít loại bê bối của Từ Thanh, sau đó Lưu Khải ly hôn với bà ta, nói chung là thân bại danh liệt.
Cậu lúc đó còn rất bất ngờ, hào môn cậu tiếp xúc vẫn tính là sạch sẽ, chính là có bình thường đều là lưu truyền ngầm, rất ít đưa ra ánh sáng, mọi người biết cũng sẽ không nói cho cậu biết, cho nên cậu vẫn đối với chuyện như vậy không phải hiểu quá rõ, cậu nhìn thấy bát quái còn nhổ nước bọt với Trịnh Cảnh Đồng đấy, nói thảo nào nữ nhân này có thể nghĩ tới nhiều chủ ý rách ác độc như vậy, hóa ra là quen tay hay việc a, cậu còn chưa biết đây là chuyện tốt Trịnh Cảnh Đồng làm đâu.
Sau khi sự tình vạch trần Phó A Bảo lại khôi phục cuộc sống trường học tốt đẹp, thái độ của học sinh trong trường đối với cậu có cái nhìn lại tốt lên, rất nhiều người kỳ thực rất không xấu hổ, bọn họ lúc trước còn hoài nghi Phó A Bảo, trong âm thầm đã nói xấu cậu không ít, hiện tại suy nghĩ một chút, Phó A Bảo này tính tình đơn thuần như thế nào làm được chuyện xấu xa như vậy a, bọn họ lúc đó cũng không biết như thế nào lại hồ đồ, nghe được rất nhiều người đều nói như vậy liền theo gió.
Sau khi tin tức truyền ra bọn họ còn tưởng rằng Trịnh Cảnh Đồng sẽ sa sút một hồi lâu, hoặc là tức giận gì đó với bọn họ, sau đó phát hiện Phó A Bảo đối với bọn họ vẫn là hữu hảo trước sau như một liền an tâm, không ít người còn cảm thấy có chút chột dạ, lúc trước bọn họ nghĩ đối phương tới xấu xa như vậy, ai biết người này lòng dạ rộng rãi như vậy, là bọn họ quá nhỏ mọn rồi.
Bình thường thấy Phó A Bảo tiêu tiền như nước có người còn không ưa, hiện tại nghĩ một chút, người ta có tiền a, thích xài thế nào là chuyện của người ta, mặc dù là phú nhị đại, thế nhưng không có mấy thói quen và tính khí xấu kia, con người thực sự là không tệ, thấy cậu lăn lộn trong club kia liền biết rồi, người ở đó vẫn đánh giá cậu tốt.
Bởi vì chuyện của huynh muội Đinh gia, Phó A Bảo gần đây ở trong trường nhận được danh hiệu "Tiểu đáng thương", rất nhiều người ánh mắt nhìn cậu đều mang theo đồng tình, khiến Phó A Bảo mỗi ngày đi học đều cảm thấy sởn cả tóc gáy, vốn là cậu cũng không cảm giác mình thê thảm tới mức nào, thế nhưng trường kỳ ở đây dưới loại ánh mắt vây quanh này cậu không nhịn được tự mình làm phân tích một phen, sau đó phát hiện có chút thảm, còn tiểu tiểu thương thâm một trận.
Đương nhiên, hôm sau tỉnh ngủ là tốt rồi, tâm cậu chính là rộng thế này.
......
Sự kiện mặt sưng lần trước qua đi, Phó A Bảo một tháng cũng không để Trịnh Cảnh Đồng chạm vào, là thực sự không cho chạm vào, cậu xem như là thấy rõ Trịnh Cảnh Đồng người này, cậu không tàn nhẫn không được, bằng không Trịnh Cảnh Đồng khẳng định cho là cậu dễ ức hiếp, không biết lợi hại người này không biết thu liễm, sau này nhất định sẽ nghĩ ra chủ ý càng xấu càng thối hơn hãm hại y!
Trịnh Cảnh Đồng một tháng ngủ ở phòng khách, đói bụng tới mắt đều xám ngắt, y cảm thấy y đi nghĩ cách mới được, bằng không những tháng ngày này thật sự không có cách nào trôi qua!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.