Câu nói cợt nhã rõ là không có ý tốt của đám người này làm hai cô chán ghét, đi qua trái họ cũng chặn phía trái, đi qua phải họ cũng chặn phía phải.
ở đầu hẻm một chiếc xe màu đen đang dừng lại nhìn vào trong, lúc này Nhất Thiên và Lưu Trình đang nhìn chăm chăm vào ba tên bặm trợn kia với đôi mắt sắt lạnh.
- Cậu cứ nhìn như vậy sao? - Lưu Trình nói.
- Cứ nhìn đi, cô nhóc Nhã Tâm thì mềm yếu, chứ cô nhóc kế bên thì không đâu.
Nhất Thiên ngồi trên xe vẫn nhìn chằm chằm vào Nhã Tâm, vẫn cứ thấy gương mặt không hề sợ hãi của cô mà nghĩ [cô nhóc này, cũng không vừa].
Trong hẻm hiện giờ, Diễm Hoan lên tiếng:
- Mấy chú ơi! Có thể phiền tránh một bên để tụi cháu đi được không ạ!
- Chú! Bé ơi, sao lại gọi là chú, bé gọi ta là anh được rồi! Về làm gì, tối nay chúng ta cùng nhau chơi, sẽ vui lắm đấy!
Nhã Tâm vẫn cái gương mặt không chút lo sợ, mà nói:
- Tôi khuyên mấy chú nên tránh ra đi, nếu không sẽ hối hận đấy!
Một tràn cười lớn từ miệng bọn côn đồ, một tên trong đó cố ý bước lại gần cô ý định đưa tay sờ má cô:
- Nè cô bé! Cô bé làm chú sợ đấy!
Nhất Thiên thấy cảnh này hai mắt bổng nhiên sắt lại, bàn tay của tên du côn còn chưa kịp chạm vào được mặt của Nhã Tâm đã bị Diễm Hoan chụp lấy bẻ ngược ra sau trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-b/3088232/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.