- A! – Nhất Thiên ôm tay mặt nhăn lại.
Biết mình động trúng ngay vết thương của anh, cô vội vàng chạy lại đỡ, miệng không ngừng quan tâm.
- Em đụng trúng vết thương anh sao? Có đau không? Để em xem vết thương xem nào!
Cô vừa nói tay vừa vạch vết thương ra xem. Bỗng nhiên anh ôm chầm lấy cô, mấy nhân viên xung quanh thấy cảnh này thì vội quay mặt sang hướng khác. Cô bị ôm bất ngờ nên cả cơ thể ôm trọn vào người anh. Nhưng thay vì đẩy anh ra thì cô lại quan tâm tới vết thương của anh hơn.
- Vết thương của anh, để em xem có chảy máu không nào!
Anh mỉm cười, vừa ôm cô vừa nói:
- Hì! Em không quan tâm tình cảm của anh, nhưng tại sao lại quan tâm vết thương của anh. Rõ ràng là trong lòng em có anh. Tại sao em lại né tránh.
- Anh buông em ra đi, ở đây có nhiều người vậy, họ sẽ hiểu lầm em mất.
- Hiểu lầm gì cơ chứ! Rõ ràng là anh đã chọn em, chỉ có em là không chịu trả lời anh.
- Được rồi! Anh có thể bỏ em ra được không? Em sẽ trả lời anh.
Anh vội buông cô, và đưa đôi mắt mong chờ nhìn về cô. Cô hit một hơi thật sau và nhìn lên anh và nói:
- Em công nhận, bản thân có một chút rung động. Nhưng em chưa thể xác minh được nó là tình cảm thật sự hay không? Vì chúng ta chỉ mới quen biết nhau vài ngày. Những hành động anh làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-b/3088187/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.