Chu Chính Hiến đè thấp cơ thể xuống, "Vậy sao, anh thấy hình như không phải như thế."
Hô hấp của anh rất gần, hơi nóng nhẹ nhàng phả trên môi cô làm mặt cô nóng lên.
Lâm Tẫn Nhiễm nghiêng đầu, không nhìn anh, "Đúng vậy, chẳng qua sau đó cô gái kia muốn giành bộ váy đó, Chu Duy Ân mới không lựa lời mà nói bừa."
Chu Chính Hiến nâng mặt cô lên, lòng bàn tay đặt ở cổ cô, như có như không nhẹ nhàng ma sát, "Mua quần áo tặng Chu Duẫn, em tới làm cái gì?"
Cổ Lâm Tẫn Nhiễm hơi ngứa, bèn duỗi tay kéo tay anh ra, "Bị kéo đến làm người mẫu."
Tay Chu Chính Hiến bị cô kéo ra, nhưng anh lại không buông ra mà cầm ngược lại tay cô, tay Lâm Tẫn Nhiễm bé hơn nhiều so với tay anh, cứ như thế bị tay anh bao trọn.
"Đừng làm loạn, đây là phòng thay đồ, không phải nhà anh." Lâm Tẫn Nhiễm nói xong liền nâng chân đá anh, nhưng cô đã quên mình đang mặc váy dài, hai chân lại bị anh mạnh mẽ áp chế, cho nên vừa nhấc chân lên được một nửa thì không nhúc nhích được.
"Chu Chính Hiến, anh đi ra đây cho tôi!" Bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa của Chu Duy Ân, sau đó có người tiến lên ngăn anh ta lại.
Mọi người ở ngoài vô cùng ầm ĩ, bên trong Chu Chính Hiến lại làm như không nghe thấy, cụp mắt nhìn đầu gối của người nào ở chỗ đũng quần mình.
Giọng nói của anh khàn khàn, "Ý của em là, ở nhà thì có thể làm loạn?"
Lâm Tẫn Nhiễm nhìn theo ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hai-mat/1266681/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.