Dịch + Beta: Bánh
"Nó mặc quân phục đẹp trai thật đấy," Lâm Tố Âm tiếp tục nói, "Dì Tô của con nói, nếu A Kính không thích ai, mà con cũng vậy, thì sẽ giới thiệu hai đứa cho nhau. Mẹ thấy......."
"Không cần." Doãn Tưu lắc đầu, trái tim cậu cũng đập điên cuồng như trống bỏi, "Không được đâu mẹ."
Ăn tối xong, Doãn Tưu ra vườn rau bắt sâu, bắt được một lúc lại nghe tiếng cười sang sảng của dì Tô, mông có hơi tê, cậu đứng lên giãn gân cốt một chút, đang là đầu mùa đông, thời tiết đang chuyển lạnh, nhưng trong nhà kính lại rất ấm áp, Doãn Tưu vẫn đang mặc quần đùi, xỏ một đôi dép cao su, trông vô cùng giản dị.
Lúc đang chơi đùa với con sâu mập mạp trong lòng bàn tay, Doãn Tưu nghe thấy tiếng bước chân đang tiến lại gần, cậu xoay người lại nhìn, trông thấy Lục Kính đang tiến về phía mình với một nụ cười.
Lúc người đàn ông đến đứng bên cạnh cậu rồi, Doãn Tưu vẫn giữ nguyên tư thế cũ nhìn hắn, Lục Kính vươn tay, nho nhã lịch sự chào hỏi với cậu: "Chào em, tôi là Lục Kính, rất vui khi được quen biết em. Em có thể gọi tôi là A Kính, hoặc là..... Kính ca ca."
"Xin chào, Lục Tổng tư lệnh."
Doãn Tưu nhếch mép, thảy con sâu béo ú trong tay mình qua cho Lục Kính, nói, "Quà gặp mặt, anh nhận cho tôi vui nhé."
"Tưu Tưu!"
Lục Kính không sợ mấy thứ linh tinh như rắn hay nhện, chỉ sợ mấy loài sâu róm nhuyễn thể này, hắn vung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-giet-nguoi/3542331/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.