Con người ta luôn đặt ra những câu hỏi mà không mong nhận được câu trả lời, ví dụ như vì sao ta lại gặp nhau, yêu nhau, giận hờn rồi ta chia tay, có phải tất cả là do số phận đã sắp đặt trước mà con người ta không thể nào biết được. Có phải vì đó vẫn chưa phải điểm dừng cuối cùng của chúng ta dù ta đã hứa sẽ đi với nhau đến hết đời. Có phải dây tơ hồng ông tơ bà nguyệt se vào tay ta cùng một người còn chưa gặp gỡ chứ không phải người luôn ở bên quan tâm như ta vẫn lầm tưởng.
Ngay cả khi chúng ta nghĩ có thể làm chủ được lý trí nhưng chúng ta không thể nào kiểm soát được con tim của mình rung động thế nào. Nhân vật Tát Ngọc Nhi trong truyện này cũng vậy, giờ cô đang ở trong tình trạng khó khăn khi anh đến và mang một làn gió lạ. Anh như những gam màu rực rỡ phủ lên bức tranh xám màu nhạt nhẽo của cô, như cầu vòng đẹp đẽ xuất hiện trong cơn mưa nước mắt tuyệt vọng, trong nỗi cô đơn bất tận trải dài hằng đêm. Anh là ôn nhu, yêu thương và ấm áp, như là tất cả...
Chính những yêu thương lo lắng của anh khiến cho cô không thể rời xa vòng tay ấy, vòng tay trìu mến...đôi khi cô nghĩ lại cô không biết bản thân mình đang làm gì nữa. Đó là nội dung truyện Kẻ Gian Tuyệt Đối Phải Cáo Trạng Trước của tác giả Tả Vân.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.