🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Một tiếng quát này của Tô Lam khiến lòng Hạ Vũ Trạch đột nhiên rất khó chịu. Có lẽ là do những áp lực đã cố kiềm nén bấy lâu nay, lần này vừa hay tìm được một lần bộc phát liền bùng nổ đến khó mà vãn hồi.



Tay bị giữ chặt, Tô Lam hoảng loạn không thôi: "Vũ Trạch..."



Hạ Vũ Trạch rũ mắt nhìn tay mình, Tô Lam vẫn đang giữ lấy anh.



"Ca..." Hạ Vũ Trạch mất tự nhiên dời mắt: "Em chỉ ra ngoài hít thở không khí chút thôi, lát nữa sẽ quay lại."



"..."



Hạ Vũ Trạch đi ra ngoài. Lần này Tô Lam không cản anh, chỉ an tĩnh đứng cạnh cửa nhìn anh rời đi.



Ngoài đường gió lạnh quét đến tê cả mặt, nhưng vẫn không lạnh bằng lòng Hạ Vũ Trạch. Anh vẫn còn nhớ, một năm trước, cảnh tượng Tô Lam quỳ gối cầu hôn người khác.



Khi đó, anh đứng trong đám người nhìn bọn họ, nhìn thật lâu, mãi đến khi nghe thấy tiếng đối phương nói một câu "Em đồng ý", anh yên lặng quay đi, lần rời đi ấy cũng không hề quay đầu lại nhìn y cái nào.



Bây giờ là 00:00.



Hạ Vũ Trạch đã hoàn toàn quên mất bản thân mình đang trong hoàn cảnh gì, khi anh phục hồi tinh thần thì trời đã tối, dưới bầu trời đen ngòm là cơn mưa phùn trải dài.



Anh nghĩ mình nên quay lại rồi. Tô Lam nhất định rất sốt ruột. Thật ra, chỉ cần quay đầu lại là anh có thể nhìn thấy một đôi mắt sáng quắc như hổ rình mồi vẫn luôn quan sát anh ở góc tối

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-dien/2818095/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.