Sáng hôm sau đã bị tiếng ầm ầm từ bên ngoài đánh thức. Goni tỉnh dậy lau sơ mặt rồi kéo khóa lều ra ngoài xem. Bên ngoài là một số người đang tự tập ăn uống hát hò. Cô chỉ nhìn thôi, không khó chịu gì hết. Vốn dĩ là đi cắm trại mà, bọn bọn hát hò như thế cũng là điều bình thường. Cô cầm áo quần đi thay, vệ sinh cá nhân rồi đi mua thức ăn về cho 2 con heo đang say giấc kia. 
Đang đi thì bị kéo lại, lực không mạnh nhưng vì bất ngờ nên cô loạng choạng. Cô mở to mắt khi thấy đó là người cô ghét nhất mà không bao giờ muốn gặp lại. Băng Di nhìn cô cười lên 1 tiếng, rồi lại vuốt tóc cô. 
"Không ngờ lại gặp cậu ở đây. Bạn cũ, khỏe chứ" 
"Khỏe, chưa chết. Cảm ơn đã hỏi" 
"Lâu không gặp thấy mày khác hẳn nhỉ" 
Goni nhướng mày nhìn Băng Di. Vốn thời đi học cô ta khinh dễ cô vì cô là con ngoại quốc. Cô ta gọi cô với biệt danh là "con chó lai". Goni nhìn từ đầu xuống chân của Băng Di. Sau 4 năm mà vẫn thế, chả có gì thay đổi. 
"Cục cưng, đi đâu thế" 
Bạn trai của Băng Di chạy lại ôm lấy eo cô ta. Một số bạn của cô ta cũng chạy lại. Một trong số đó cười lên chế giễu cô. 
"Ơ, con chó lai kìa. 4 năm rồi không gặp, nhìn ra cũng ngon phết nhờ" 
Cả đám cười lên thành tiếng, cô vẫn nhìn bọn họ bằng ánh đó. Băng Di khó chịu đẩy vai cô khá mạnh. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-dien-van-duoc-yeu/2637131/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.