Goni lại chợt buồn, đôi mắt cô hơi ươn ướt. Bản thân cô có lẽ sẽ không cơ tư cách nhận tình cảm này. Cô biết bản thân mình đứng ở hoàn cảnh nào. Thật sự cô không hợp với anh. Gia đình anh tài phiệt giàu có, có lẽ nào lại đồng ý 1 người quản lý khách sạn hèn mọn như cô chứ.
Goni nhẹ nhàng đẩy anh ra, lấy áo khoác chắn giữa hai người. Cô quay lưng lại với anh. Nước mắt rơi cô vội lau đi. Cô cầm điện thoại lên nhắn với Ani rằng tối cô sẽ không về. Con bé cũng chẳng hỏi gì nhiều. Lòng cô buồn thăm thẳm. Khoảng cách giữa cô và anh quá xa. Cô không thể nào với tới anh được. Sẽ có 1 cô gái nào đó phù hợp với anh hơn
"Cảm ơn anh đã thích em. Nhưng em....không xứng với anh"
- --------------------
Chẳng mấy chốc mà ngày cuối của buổi cắm trại cũng đến. Vào tối cuối hôm đó, mọi người tổ chức hoạt động rất nhiều. Có cả bắn pháo hoa nữa.
Và buổi bắn pháo hoa cũng tới. Goni háo hức cầm điện thoại để quay, Ani có vẻ khá sợ hãi khi tiếng pháo bắn lên trên trời. Con bé vội ôm đầu ngồi sụp xuống đất. Ani hốt hoảng bỏ chạy ra ngoài. Cô nheo mày nhìn theo, bỏ điện thoại xuống chạy theo Ani. Thấy Ani ngồi ôm đầu bật khóc. Cô đi hỏi
"Ani có chuyện gì xảy ra với em vậy"
Ani giật mình, đôi mắt hoảng loạn nhìn cô. Con bé lau nước mắt lắc đầu.
"Không có gì đâu ạ"
Goni nắm chặt vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-dien-van-duoc-yeu/2637124/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.