Vào một ngày cuối tuần, cô và Kari cùng nhau đến ngôi chùa Thiên Mộng nơi lỡ hẹn của bọn cô và những câu chuyện phiền toái. Oh Kang Mi lấy từ trong người ra lá bùa mà trước đấy Kari đã đưa nó cho cô. Giữa nó bên trong lòng bàn tay, thành tâm cầu nguyện.
Nguyện cho tình yêu của cô và Kari sẽ trường tồn mãi mãi. Nguyện sóng gió có ập đến bọn cô cũng không tách rời. Nguyện một đời một kiếp cùng nhau trải qua vui buồn cùng nhau.
Kari bên cạnh nhìn thấy lá bùa Oh Kang Mi đang cầm, anh khẽ cười hạnh phúc. Giơ tay ra ôm lấy cô vào lòng.
“Anh ước gì thời gian có thể ngừng lại để anh được ôm em mãi mãi.”
Lộp cộp!
Kari ngẩng đầu lên nhìn thì thấy sư cô đang chậm rãi bước đến, anh vội buông cô ra. Nắm lấy tay Oh Kang Mi kéo đến chỗ sư cô, hai người cúi đầu chào lễ phép. Gương mặt sư cô niềm nở mời họ vào bên trong chùa dùng nước.
Buổi chiều hoàng hôn trên bầu trời xuất hiện màu đỏ cam rực rỡ. Oh Kang Mi và Kari cũng từ giã sư cô ra về. Nhưng trước lúc rời đi, sư cô bỗng gọi Oh Kang Mi lại muốn nói chuyện riêng với cô. Kari cũng vui vẻ tránh mặt bọn họ nói chuyện với nhau.
“Vậy anh ra xe trước đợi em.”
”Ừm.”
……
Tối đó, Kari để ý thấy đôi mắt Oh Kang Mi có hơi buồn bã sau khi trở về từ chùa. Chẳng biết sư cô và Oh Kang Mi đã nói những gì lại khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-dien-doc-chiem/3447703/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.