Tối hôm đó, Yang Tae nằm trên giường. Cậu đã suy nghĩ rất nhiều về lời Oh Kang Mi nói. Từng câu nói của cô cứ lặp đi lặp lại trong đầu cậu, nhắm mắt lại vẫn nghe thấy giọng của cô. Điều này làm Yang Tae như phát điên, cậu chạy vào trong nhà vệ sinh. Lấy con dao lam trong đồ cạo râu ra. Lưỡi dao lâu ngày không dùng nên có phần lụt đi. Yang Tae không quan tâm gạch lên phần cánh tay đang lành vết thương do bị dao cắt đứt lần trước. Vết thương cũ chưa hết vết thương mới xuất hiện. Những dòng ma.u tươi ứa ra, chảy tong tong xuống sàn nhà. Yang Tae không cảm giác đau mà ngược lại rất hưng phấn, cậu ngồi xỏm xuống sàn nhà, nghiêng đầu một bên xem ma.u đang chảy xuống.
“Mẹ à, con muốn được gặp mẹ.”
“Làm sao đây, con nhớ mẹ lắm.”
Yang Tae từ từ nhắm mắt lại, cậu muốn ngủ một giấc thật ngon và mãi mãi. Đến khi mở mắt ra thì cậu có thể được gặp mẹ. Yang Tae đã nghĩ như vậy và thật sự cậu đã mơ thấy mẹ. Trong giấc mơ, bà ấy đang đứng trước mặt, giơ tay vẫy gọi cậu, nở một nụ cười hạnh phúc.
“Yang Tae, đến đây với mẹ.”
“Mẹ!”
Từng bước, từng bước một cậu bước đến với tiếng gọi mẹ. Một chút nữa thôi là cậu có thể chạm vào mẹ. Nhưng không, giọng nói của người đó đã phá hỏng mọi thứ.
“Yang Tae, tôi với cậu sao có thể là gia đình được?”
“...gì cơ? Giọng nói đó…”
Không hiểu sao lúc này cậu lại nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-dien-doc-chiem/3447696/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.