Tác giả: Kỵ Kình Nam Khứ
Edit: Cánh Cụt
Nhưng mọi thứ còn chưa kết thúc.
Cái gã đã không còn đầu bốc một mảng xi măng từ trên mặt đất, hung hăng nện lên não phải của Ninh Chước.
Vụn xi măng toé ra!
Ngay sau đó gã nhanh chóng vặn vẹo cổ, như con thạch sùng đứt đuôi mà bứt cái đầu đã bị nát tươm của gã, lập tức rút lui về phía sau.
...... Là một android, trung tâm điều khiển chính không ở đầu.
Ninh Chước nghĩ vậy, mặt không đổi sắc mà phủi cặn xi măng trên tóc.
Nhà máy trống trải rộng lớn, nơi có thể ẩn náu cũng không nhiều.
Ban nãy Ninh Chước tiện tay phá bệ xi măng ở tầng hai – vị trí nằm trong góc chết thị giác của anh – được xuất phát từ hành vi quán tính để loại trừ nguy hiểm.
Không ngờ anh còn dụ được một con cá ra.
Ninh Chước không nói lời nào, anh lắc mình một cách rồi biến mất trong sương khói mịt mù.
Trong lúc nhất thời, trong nhà máy chỉ còn lại tiếng bùng cháy của ngọn lửa hừng hực.
Android là loại chống lửa.
Hành động ban nãy của Ninh Chước đã phá huỷ thiết bị hồng ngoại cảm biến nhiệt.
Vì không còn đầu nên gã chỉ có thể mở thiết bị nghe nhìn dự phòng, trốn sau cái trụ xi măng thô to, một tay ôm súng bắn tỉa, tay còn lại thì ôm nửa thùng xăng bị vứt bừa ở đây còn chưa kịp đổ.
Nếu Ninh Chước dám can đảm tới gần, nửa thùng xăng trong một môi trường cực nóng như vậy, đủ để biến anh thành người lửa ngay trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-dich-kho-thuan/367336/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.